Không đúng, chỉ trong 0 giờ lẻ một giây, tôi lập tức chỉnh lại thái độ, mi mới từ trong tiện cách tìm lại được nhân cách, sao lại còn giẫm lên vết xe đổ thế! Mẹ nó, thiếu chút nữa đã bị Ninh Mặc dụ dỗ thêm lần nữa!
Quả nhiên viên đạn bọc đường là đáng sợ nhất!
Nghĩ đến đây, vũ trụ nhỏ vừa mới được dập tắt, lại một lần nữa thiêu đốt.
Cửa lộc cộc một tiếng, tự động văng ra, Tiễn Đạc còn đang sững sờ ở cửa, tôi đã mỗi vai một túi gạo, nổi giận, giẫm một cước, đá vào mông hắn một cái ” Đi trước dẫn đường! ”
Hắn quay sang, dùng ánh mắt không biết nên khóc hay nên cười mà nhìn tôi: “Hồng Kỳ , ngốc cũng biết đi vào, cô có thể không bùng nổ được không ?”
Tôi chọn cách nhướn mày để trả lời hắn…. NO, tôi, một người con gái bình tĩnh như vậy, làm sao có thể có cử chỉ thiếu nhân văn như thế được.
Tiễn Đạc đồng chí, anh quá coi thường tôi!
Bình thường lúc ở nhà, gia mẫu đã rèn luyện khí chất bình tĩnh cho tôi, bóc đầu tương, chọn hạt cát đều do một tay tôi làm hết, bằng không làm sao tôi có thể được đoan trang hiền thục, làm sao có thể có thái độ như thế được ?!!
Tôi dùng ánh mắt kiên định liên tục nhìn về Tiễn Đạc.
Có lẽ là do khí thế của tôi quá mức cường đại, Tiễn Đạc bĩu môi một cái, dùng một loại ánh mắt vạn phần hối hận trừng mắt nhìn tôi, đẩy cửa , dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-co-nang-co-chap/2379043/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.