"Em có biết tác phẩm lần này quan trọng thế nào không.
" Anh mất một tuần để viết đó.
Sao em có thể viết vào như vậy
Anh mới cược với bên tổ kia mà giờ em cho anh một vố thế.
Lần này thảm rồi em biết ko
Tức rồi không chơi với em nữa ".
" Giọng trẻ nam nói với cô bé bên cạnh còn cô bé thì lại thẫn thờ nhìn mẩu giấy không lên tiếng.
Khi cậu bé kia vừa ra đến cửa thì cô bé rũ mắt ỉu xìu lên tiếng,
"Cái này không phải em viết lung tung vào mà là em thấy thiếu nên điền vào kèm thôi, nếu đúng thì anh phải chơi với em tiếp, không bỏ em đi chơi với người khác, còn nếu sai anh có thể không chơi cùng em nha".
Cô bé vừa chạy lại kéo tay cậu bé vào nhà vừa nói.
Cậu theo cô bé lên lầu, đi vào kho sách lớn chất đầy những quyển sách dày cộp, cô bé đến một chồng sách nhỏ, ép chồng sách vào bức tường một mật đạo nhỏ xuất hiện.
Sau căn mật thất trên bàn sách khang trang, đẹp đẽ một người đàn ông anh tuấn đang chăm chú viết gì đó bỗng ngắng đầu nhìn hai đứa nhỏ lên tiếng "cháu có việc gì mà chạy vội thế", cô bé có vẻ thở hổn hển xong rồi đặt một tờ giấy lên bàn và chăm chú nhìn sắc mặt người đàn ông.
Người đàn ông cầm tờ giấy xem chút rồi nói: "Không tệ, có năng khiếu, chỉ là vẫn thiếu, nếu chạy chương trình thì dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-co-nang-ba-dao/2790633/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.