: Nguy hiểm trước mắt Hạ lão gia đang còn ở chỗ Nghiêm Cẩn, thẩm vấn từng người họ hàng thân thích ở Hạ gia xem rốt cuộc có bắt cóc Hạ Thiệu Nhiên hay không, di động Hạ lão gia lại đột nhiên vang lên. "Xin chào, xin hỏi là ai?" Nghiêm Cẩn lo lắng lúc này người gọi điện thoại qua rất có thể là có liên quan đến bọn bắt cóc Hạ Thiệu Nhiên, cho nên Hạ lão gia vừa mới nhấn nút nghe, hắn liền giật lấy nhấn nút loa ngoài. Hạ lão gia cực kỳ bất mãn trừng mắt liếc nhìn Nghiêm Cẩn một cái, có điều cũng không dám nói gì thêm. "Ba à" Trong điện thoại truyền đến thanh âm Hạ Khả Tâm. "Khả Tâm!" Hạ lão gia giật mình thốt lên, Nghiêm Cẩn sau khi nghe được nhíu chặt mày, ngay cả những người họ hàng thân thích Hạ gia ở xung quanh cũng bắt đầu như nín thở chú ý đến nội dung cuộc gọi. "À, thiếu chút nữa con đã quên mất ba đã đoạn tuyệt quan hệ cha con với con rồi, con không còn xứng gọi ba là ba ba nữa...." Hạ Khả Tâm khẩu khí châm chọc rồi lại có chút thê lương nói. Lúc trước Hạ lão gia mặc kệ sống chết của hai mẹ con Hạ Khả Tâm và Nghiêm Luân, cùng Hạ Khả Tâm đoạn tuyệt quan hệ cha con, thực sự đã khiến cho Hạ Khả Tâm cảm thấy đau lòng thất vọng. "Không phải mày còn đang ở trong tù sao? Sao có thể gọi điện cho tao?" Nếu chuyện đã như thế, Hạ lão gia cũng muốn tiếp tục nói chuyện vô nghĩa với Hạ Khả Tâm nữa, trực tiếp thoải mái nói ra nghi hoặc trong lòng. "Về chuyện này thì ông không cần phải hỏi nhiều. Tôi muốn nói cho ông biết hiện tại Hạ Thiệu Nhiên đang ở trong tay tôi, nếu ông còn muốn người thừa kế này của Hạ Thị sống thì...." Hạ Khả Tâm nói ra chuyện Hạ Thiệu Nhiên đang bị mình bắt cóc. "Hạ Khả Tâm, tôi là Nghiêm Cẩn! Thiệu Nhiên thật sự đang ở trong tay bà?!" Nghiêm Cẩn vừa mới nghe được Hạ Khả Tâm nhắc đến tên Hạ Thiệu Nhiên, liền lập tức đoạt lấy điện thoại từ trong tay Hạ lão gia. "Nghiêm Cẩn?!" Hạ Khả Tâm không ngờ tới đầu bên kia điện thoại lại đột nhiên đổi người, nhất thời chưa kịp phản ứng lại. "Thiệu Nhiên có phải thực sự đang ở trong tay bà hay không?!" Nghiêm Cẩn kiên nhẫn hỏi lại một lần nữa. "Phải thì thế nào?!" Nghĩ đến Hạ Thiệu Nhiên còn đang ở trong tay mình, Hạ Khả Tâm lại khôi phục lại khẩu khí không sợ hãi, không chút để ý hỏi ngược lại. "Để tôi nghe tiếng Thiệu Nhiên một chút, chỉ cần biết cậu ấy không sao, điều kiện gì tôi cũng đồng ý với bà!" Nghiêm Cẩn đương nhiên sẽ không chỉ tin vào mỗi lời nói của Hạ Khả Tâm, muốn xác định trước xem Hạ Thiệu Nhiên không sao rồi sau đó mới nói về điều kiện với Hạ Khả Tâm. "Nghiêm Cẩn, xem ra lúc trước tao và Tiểu Luân đã đoán không sai, mày đúng thật đã thích Hạ Thiệu Nhiên. Thẳng thắn mà nói, hôm nay tao bắt cóc Hạ Thiệu Nhiên chính là để trả thù cho Tiểu Luân, có điều Tiểu Luân đã chết rồi, những chuyện trước đó tao sẽ không truy cứu. Bây giờ tao sẽ cho mày nghe tiếng Hạ Thiệu Nhiên một chút...." Không ngờ tới Hạ Khả Tâm lại có thể rất dễ nói chuyện, thật sự dời di động qua để Nghiêm Cẩn nghe được tiếng của Hạ Thiệu Nhiên, có điều Nghiêm Cẩn vẫn còn chưa kịp nói một câu với Hạ Thiệu Nhiên, Hạ Khả Tâm đã tiếp tục là người nghe điện thoại. "Bà ra điều kiện đi!" Nghiêm Cẩn xác định Hạ Thiệu Nhiên đã bị Hạ Khả Tâm bắt cóc, liền lập tức bắt đầu cùng bà ta bàn điều kiện. Hạ Khả Tâm vốn còn đang trong thời hạn tù giam, chỉ lợi dụng tiền bạc để tạm thời được phóng thích ra ngoài, nhưng hiện tại bà ta lại bắt cóc Hạ Thiệu Nhiên, nếu lại bị bắt, khẳng định tội sẽ càng thêm nặng. Hạ Khả Tâm đương nhiên sẽ không muốn bị bắt trở về, cho nên lúc này yêu cầu một số tiền để có thể trốn sang nước ngoài. Hạ Khả Tâm đưa ra cho Nghiêm Cẩn một con số trên trời có thể khiến người ta phải líu lưỡi, số tiền có thể mua được cả toàn bộ Hạ Thị, cho dù là Nghiêm Cẩn nhất thời cũng không thể huy động được số tiền lớn như vậy, nhưng hắn vẫn không chút do dự lập tức đồng ý với Hạ Khả Tâm. Hạ Khả Tâm yêu cầu Nghiêm Cẩn chuyển một nửa tiền vào trong tài khoản chỉ định, nửa số tiền còn lại sẽ dùng hình thức đưa tiền mặt đến một chỗ nào đó, hứa rằng sau khi nhận được tiền sẽ lập tức thả Hạ Thiệu Nhiên. Hiện tại Hạ Thiệu Nhiên đang ở trong tay Hạ Khả Tâm, cho nên Nghiêm Cẩn cũng chỉ có thể nghe theo sự sắp xếp của bà ta. Sau khi ngắt điện thoại, Nghiêm Cẩn không hề quan tâm đến đám họ hàng thân thích Hạ gia nữa, lập tức đi chuẩn bị tiền để cứu Hạ Thiệu Nhiên. Đương nhiên Nghiêm Cẩn cũng sẽ không ngồi chờ chết mội chỗ, nhưng lại sợ rằng một khi kinh động đến cảnh sát sẽ làm cho Hạ Khả Tâm chó cùng rứt giậu làm ra chuyện gì đó bất lợi với Hạ Thiệu Nhiên. Cũng may Nghiêm Cẩn hắc bạch lưỡng đạo đều có chút bằng hữu, liền một bên chuẩn bị tiền một bên dò hỏi bằng hữu xem rốt cuộc là người nào bị Hạ Khả Tâm bỏ tiền thuê đi bắt cóc Hạ Thiệu Nhiên. "Hạ Thiệu Nhiên, không ngờ Nghiêm Cẩn lại có thể vì mày mà đồng ý với yêu cầu thái quá của tao như vậy, có điều nếu Nghiêm Cẩn nhìn thấy hắn dùng nhiều tiền như vậy chỉ để đổi lại một kẻ đã bị rất nhiều tên đàn ông luân phiên cưỡng gian tới rách nát, mày nói xem hắn có thể cảm thấy mình bị lỗ nặng hay không?" Hạ Khả Tâm sau khi ngắt điện thoại Nghiêm Cẩn, quay người đối mặt với Hạ Thiệu Nhiên, trên mặt lộ ra tươi cười không có ý tốt. "Hạ Khả Tâm, bà muốn làm gì?!" Hạ Thiệu Nhiên lập tức thay đổi sắc mặt, chuyện đã đi đến bước này, Hạ Thiệu Nhiên cũng chẳng cần gọi Hạ Khả Tâm là cô nữa. "Làm gì à? Hạ Thiệu Nhiên, mày cho rằng chuyện của Tiểu Luân cứ như vậy mà bỏ qua sao? Lúc nãy tao nói thế chẳng qua để tên Nghiêm Cẩn yên tâm giao tiền thôi! Lúc trước Tiểu Luân bị buộc bất đắc dĩ phải lên giường với tên Cao Đại Phú cặn bã kia, bây giờ tao phải làm cho mày bị một đám đàm ông luân phiên cưỡng bức, để mày trở thành cái đồ đê tiện ai cũng có thể làm chồng, tao muốn xem thử xem Nghiêm Cẩn còn thích mày nữa không....." Hạ Khả Tâm đã hoàn toàn mất đi lý tính, muốn tìm người luân gian Hạ Thiệu Nhiên. Hạ Thiệu Nhiên sắc mặt trắng bệch, giãy giụa muốn chạy trốn ra ngoài, nhưng rất mau đã bị đám người bắt cóc khống chế lại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]