: Cạnh tranh "Đúng rồi Nghiêm đổng, quên nói cho ngài biết một chuyện, thật ra ta trước nay chưa từng lên giường với Thiệu Nhiên" Cố Phong khoanh tay trước ngực, từ trên cao nhìn xuống Nghiêm Cẩn đang ngồi trên mặt đất khẽ khóc. "Cố Phong, ngươi.... vậy vì sao ngươi lại giúp Thiệu Nhiên?" Nghiêm Cẩn nghe được lời này liền đứng lên, đôi mắt đỏ trừng trừng nhìn Cố Phong. Nghiêm Cẩn nhìn thấy trong mắt Cố Phong hiện lên tia cười châm chọc rõ ràng. "Bắt đầu khi ta muốn cùng Thiệu Nhiên "tiến thêm một bước hợp tác", nhưng lần đầu tiên ở khách sạn chuẩn bị lên giường, đến quần áo còn chưa kịp cởi ra, ta muốn hôn Thiệu Nhiên một chút, cậu ta liền trốn, không cẩn thận làm bị thương tay trái, kết quả liền phải vào bệnh viện, Cố Phong này tuy có cầm thú cách mấy cũng sẽ không dậu đổ bìm leo, cho nên cứ trợ giúp Thiệu Nhiên trước, còn chuyện lên giường thì cho cậu ta thiếu nợ, đợi khi tay Thiệu Nhiên tốt hơn, ta sẽ tiếp tục cùng Thiệu Nhiên một đêm đại chiến ba trăm hiệp...." Cố Phong nhìn thấy bộ dạng nóng lòng như lửa đốt của Nghiêm Cẩn, ý cười trong mắt ngày càng sâu, Cố Phong đã sớm nhìn ra Nghiêm Cẩn đang ăn dấm của mình, nhưng sớm không nói muộn không nói, cố ý chờ tới sau khi Nghiêm Cẩn biết được chân tướng sự việc mới nói chuyện mình chưa từng lên giường với Hạ Thiệu Nhiên ra. "Cố Phong, ngươi giúp Thiệu Nhiên, ta sẽ trả lại cho ngươi một phân không thiếu!" Nghiêm Cẩn nhìn chằm chằm Cố Phong gằn từng chữ một. Tuy nói nam nhân không cần thiết để ý đến vấn đề trinh tiết, nhưng vừa nghe Cố Phong nói anh ta vẫn chưa từng lên giường với Hạ Thiệu Nhiên. Nghiêm Cẩn nghĩ đến từ đầu đến cuối Hạ Thiệu Nhiên chỉ là người của mình, trong lòng không tránh khỏi vui sướng. Nhưng hiện tại vui sướng có ích gì, chính mình đã gây cho Hạ Thiệu Nhiên vết thương sâu như vậy, cho dù cậu ấy có đi tìm Cố Phong "tiến thêm một bước hợp tác" cũng là do hắn bức ép, trong lòng Nghiêm Cẩn từng đợt khó chịu, nhưng lúc này quan trọng nhất chinh là mau chóng ngăn cản Cố Phong cùng Hạ Thiệu Nhiên tiếp tục "hợp tác". "Nghiêm Cẩn, ngươi thấy Cố Phong ta thiếu tiền sao?!" Cố Phong vẻ mặt khinh thường hừ một câu. "Vậy ngươi ra điều kiện đi, chỉ cần ta có thể làm được, ngay cả các hạng mục lớn Nghiêm Thị cũng có thể để lại cho ngươi!" Nghiêm Cẩn để Cố Phong tùy ý ra điều kiện, chỉ cần hiện tại có thể ngăn cản Cố Phong cùng Hạ Thiệu Nhiên tiếp tục "hợp tác", Nghiêm Cẩn bằng lòng đánh đổi. "Chuyện công việc tính sau, Cố Thị so với Nghiêm Thị không hề thua kém, ta cũng chẳng có hứng kiếm lợi từ chỗ ngươi. Tuy rằng mới đầu ta chỉ định xem Hạ Thiệu Nhiên như bạn tình, có điều mấy ngày nay ở chung với cậu ta, ta phát hiện Thiệu Nhiên rất không tồi, lớn lên đẹp trai, tính cách tốt, năng lực công tác cũng cao, có thể được xem là một đối tượng kết giao rất tốt. Chuyện ta là gay mọi người đều biết, cho nên ta quyết định sẽ chính thức theo đuổi Thiệu Nhiên, cho dù Hạ lão gia có không đồng ý chuyện của chúng ta, ta có thể sắp xếp cho Thiệu Nhiên đến Cố thị làm việc, giống như Quan Long và Trần Khải Văn, Cố Phong cùng Hạ Thiệu Nhiên cũng sẽ trở thành một đoạn giai thoại. Lại nói tiếp chuyện này ta thật đúng là muốn cảm tạ Nghiêm đổng, nếu không phải tại ngươi khiến cho Thiệu Nhiên thương tâm tuyệt vọng rời đi, ta cũng sẽ không có cơ hội tìm hiểu Thiệu Nhiên...." Thái độ Cố Phong nghiêm túc tỏ ra chính mình thực sự muốn chính thức theo đuổi Hạ Thiệu Nhiên, thậm chí còn sắp xếp tốt cho tương lai của hai người. "Cố Phong!" Nghiêm Cẩn mặt đầy lửa giận trừng mắt nhìn Cố Phong, trong lòng không khỏi khẩn trương lên, Nghiêm Cẩn biết không tính đến trước đây Hạ Thiệu Nhiên thích mình nhiều như thế nào, hắn đã làm tổn thương cậu quá nặng, còn Cố Phong lại ngay thời điểm Hạ Thiệu Nhiên khó khăn nhất mà đưa tay trợ giúp cậu, nếu lúc này Cố Phong thực lòng muốn theo đuổi Hạ Thiệu Nhiên..... Nghiêm Cẩn không dám tiếp tục nghĩ nữa, trong lòng hoàn toàn bị sự khủng hoảng thật lớn vì mất đi Hạ Thiệu Nhiên bao phủ lấy. Đang lúc Nghiêm Cẩn cùng Cố Phong tranh chấp thì cửa phòng phẫu thuật được mở, Hạ Thiệu Nhiên từ bên trong đi ra, xem ra cái kéo tay kia của Nghiêm Cẩn chưa làm thương thế của Hạ Thiệu Nhiên trầm trọng hơn, tuy rằng lúc này tay trái phải quấn băng vải, nhưng ít ra Hạ Thiệu Nhiên tự đi từ phòng phẫu thuật ra chứ không phải nằm trên giường bệnh bị bác sĩ đẩy ra. "Cố Phong, bác sĩ nói tay của tôi không sao cả, về sau thì chú ý nhiều hơn một chút là được, bây giờ thì có thể đi rồi." Hạ Thiệu Nhiên bỏ qua ánh mắt đang trông mong mình của Nghiêm Cẩn mà lập tức đi đến trước mặt Cố Phong. "Thiệu Nhiên...." Nghiêm Cẩn nhanh chóng tiến lên một bước muốn ngăn cản Hạ Thiệu Nhiên bỏ đi. Hạ Thiệu Nhiên xoay người trầm mặc nhìn Nghiêm Cẩn. "Thiệu Nhiên, tay của cậu...." Nghiêm Cẩn nhìn về cái tay trái tàn phế của Hạ Thiệu Nhiên, cảm thấy chính mình ngay cả tư cách nói xin lỗi cũng không có. "Không sao cả, nếu không còn chuyện gì nữa, tôi đi trước, chào anh." Hạ Thiệu Nhiên lắc đầu, lễ độ chào từ biệt Nghiêm Cẩn, sau đó cùng Cố Phong rời đi. "Thiệu Nhiên.... " Nghiêm Cẩn trơ mắt nhìn Hạ Thiệu Nhiên càng đi càng xa, cánh tay nâng lên muốn giữ lại rồi lại vô lực rũ xuống. Nghiêm Cẩn tâm tình mất mát rời đi khỏi bệnh viện, cũng không còn tâm trạng quay trở lại công ty tiếp tục làm việc, liền trực tiếp lái xe trở về nhà. Sau khi Nghiêm Cẩn về đến nhà, Hạ Khả Tâm cùng với Nghiêm Luân đã bị cảnh sát đưa đi, biểu tình của Nghiêm phụ dại ra ngồi ở trên ghế sopha. "Nghiêm Cẩn, chuyện của mẹ con với Tiểu Luân là sao vậy? Cảnh sát đến nói bọn họ giết người, sau đó trực tiếp bắt người đưa đi." Nghiêm phụ nhìn thấy Nghiêm Cẩn trở về, vội vàng tiến đến dò hỏi. "Bọn họ đúng là đã giết người, cảnh sát đã có chứng cứ xác thực mới bắt họ về quy án." Nghiêm phụ những năm gần đây không để ý đến những chuyện bên ngoài, vẫn luôn an ổn ở nhà sống một cuộc sống thanh nhàn vô lo, Nghiêm Cẩn biết bây giờ mà kể với phụ thân rất phức tạp, mà ông cũng chưa chắc có thể hiểu rõ được nội tình trong đó, dứt khoát đơn giản giải thích ngắn gọn. "Có phải bọn họ sẽ bị phán tử hình không, vậy chúng ta...." Nghiêm phụ quả nhiên không tiếp tục truy hỏi nguyên nhân, chỉ lo lắng cho tương lai của mình và Nghiêm Cẩn. Thật ra năm đó Nghiêm phụ thấy Hạ Khả Tâm trông xinh đẹp mới cưới bà về làm vợ, Hạ Khả Tâm là nữ cường nhân, còn Nghiêm phụ thiên tính mềm yếu, tính cách hai người hoàn toàn không hợp với nhau, đặc biệt là những năm gần đây, Hạ Khả Tâm mỗi ngày đều ở Hạ Thị tranh đoạt đấu đá, còn Nghiêm phụ lại nhàn rỗi ở nhà, hai người càng không có chủ đề chung để nói chuyện. Nghiêm phụ cũng cảm thấy chính mình tuổi đã lớn, Nghiêm gia lại là gia tộc hiển hách trong xã hội thượng lưu, nếu nói ly hôn thì sẽ bị mất mặt, mới vẫn luôn tiếp tục cùng Hạ Khả Tâm chắp vá cuộc hôn nhân này. Ngay cả Nghiêm Luân, cậu ta không phải con trai ruột của ông, ông không hề có chút tình cảm nào với cậu ta cả, có điều tại vì xem ra Nghiêm Cẩn rất thích người em trai này nên ông mới để Nghiêm Luân gọi mình một tiếng ba ba. Bây giờ Hạ Khả Tâm cùng Nghiêm Luân đã xảy ra chuyện, Nghiêm phụ chẳng hề cảm thấy chút thương tâm khổ sở nào, cũng chẳng để bụng nguyên nhân vì sao hai người lại giết người, chỉ là lúc nãy nhìn thấy một đống cảnh sát xông vào nên bị dọa chút thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]