: Cố nhân lên sàn. "Nghiêm Cẩn! Anh làm cái gì đấy?!" Đang lúc Nghiêm Cẩn cùng Hạ Thiệu Nhiên ra sức lôi kéo giằng co, Cố Phong đột nhiên xuất hiện ở cửa văn phòng. "Cố Phong..." Hạ Thiệu Nhiên xoay đầu đưa ánh mắt cầu cứu về phía Cố Phong. Nghiêm Cẩn nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên lại hướng về Cố Phong cầu cứu, giận đến hai mắt đỏ lên, cũng bất chấp Cố Phong đang ở đây, tiếp tục giữ lấy Hạ Thiệu Nhiên gấp gáp cởi dây lưng của cậu ra. "Nghiêm Cẩn! Anh điên rồi à!" Cố Phong tiến đến đẩy Nghiêm Cẩn ra, che chắn bảo vệ cho Hạ Thiệu Nhiên ở phía sau. "Hạ Thiệu Nhiên, cậu đúng thật là có niềm vui mới đã vội quên tình cũ a, có phải bởi vì kỹ thuật của Cố đổng ở trên giường tốt hơn so với tôi, làm cậu sướng hơn hay không?" Nghiêm Cẩn cười gằn giận dữ, vẻ mặt trào phúng nhìn Hạ Thiệu Nhiên phía sau Cố Phong. Hạ Thiệu Nhiên cúi đầu liều mạng cắn chặt răng không cho nước mắt chảy ra. "Nghiêm đổng đang ghen với tôi đấy à? Tôi còn tưởng rằng Nghiêm đổng cũng giống như tôi, với Thiệu Nhiên chỉ là quan hệ công việc 'hợp tác', bây giờ xem ra...." Cố Phong nhướng mày, vẻ mặt biểu tình hài hước nhìn về phía Nghiêm Cẩn. Nghe Cố Phong nói như vậy, Hạ Thiệu Nhiên cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Nghiêm Cẩn. "Hừ!" Nghiêm Cẩn đang nổi nóng, làm sao có thể thừa nhận bản thân đang ăn dấm của Cố Phong, hừ lạnh một tiếng rồi bước đi ra khỏi văn phòng. "Thiệu Nhiên, cậu không sao chứ?" Sau khi Nghiêm Cẩn rời đi, Cố Phong lập tức xoay người quan tâm dò hỏi Hạ Thiệu Nhiên. "Không sao, cảm ơn anh" Hạ Thiệu Nhiên lắc đầu, cúi người sửa sang lại quần áo. "Thiệu Nhiên, bây giờ tôi càng ngày càng chờ mong phản ứng của tên Nghiêm Cẩn kia sau khi biết được chân tướng!" Khóe môi Cố Phong nhếch lên, trên mặt là vẻ hóng hớt mong chờ được thấy màn kịch hay.. Nghiêm Cẩn lái xe nhanh như bay trở về bệnh viện. Sau khi trở lại phòng bệnh, Nghiêm Cẩn vẫn luôn mang vẻ mặt nghiêm trọng yên lặng không nói lời nào. "Cẩn ca ca, anh sao vậy?" Hạ Khả Tâm ra hiệu ánh mắt với Nghiêm Luân nửa ngày Nghiêm Luân mới thận trọng lên tiếng hỏi. "Không có gì." Nghiêm Cẩn lắc đầu, nhìn Nghiêm Luân cực kỳ miễn cưỡng cười cười. Nghiêm Luân nhìn Nghiêm Cẩn không muốn nói, cũng chỉ có thể ngậm miệng lại, không dám tiếp tục hỏi tiếp. "Mẹ, gần đây trong công ty con có hạng mục đang cần tìm đối tượng hợp tác, mẹ có muốn cùng con hợp tác hay không?" Nghiêm Cẩn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hạ Khả Tâm. "Nghiêm Cẩn...." Trên mặt Hạ Khả Tâm lộ ra vẻ cực kỳ mừng rỡ. "Nói thế nào thì chúng ta cũng là người một nhà, có chuyện tốt đương nhiên phải nghĩ đến người trong nhà trước." Mặt Nghiêm Cẩn lộ ra nụ cười khách sáo, trong ánh mắt lại hiện lên một tia quyết tuyệt. Nếu Hạ Thiệu Nhiên đã tìm đến Cố Phong để "hợp tác", vậy chính mình sẽ trợ giúp Hạ Khả Tâm tranh đoạt Hạ Thị. Nghiêm Cẩn đương nhiên cũng không phải thật lòng muốn trợ giúp Hạ Khả Tâm, hắn chỉ muốn mượn chuyện này để cùng Cố Phong đối nghịch mà thôi. "Tốt quá tốt quá, mẹ đương nhiên đồng ý rồi, người trong nhà cùng nhau hợp tác là tốt nhất...." Hạ Khả Tâm vui mừng liên tục gật đầu. "Vậy xem như đã quyết định, con sẽ bảo thư ký bàn bạc cụ thể với mẹ." Nghiêm Cẩn nói rồi đi ra khỏi phòng bệnh gọi điện thoại. "Tiểu Luân, bây giờ chúng ta có thể xuất viện được rồi" Chờ khi Nghiêm Cẩn rời khỏi, Hạ Khả Tâm đắc ý vô cùng nói với Nghiêm Luân. Ngày hôm sau bác sĩ liền chẩn bệnh nói tay Nghiêm Luân tuy rằng nội thương không có cách nào chữa khỏi, nhưng ngoại thương đã lành hẳn, có thể xuất viện được. Nghiêm Cẩn mấy ngày nay vốn dĩ nặng đầu vì chuyện của Nghiêm Luân, vừa nghe nói Nghiêm Luân có thể xuất viện thì nhẹ nhàng thở ra, đối với những chuyện khác cũng không có nghĩ quá nhiều. Sua khi Nghiêm Luân xuất viện ở nhà có bảo mẫu chăm sóc, Nghiêm Cẩn liền trở lại công ty xử lý công việc chất dồn mấy ngày qua, Hạ Khả Tâm cũng quay lại Hạ Thị đi làm. Sau đó, Nghiêm Cẩn thật sự đã bắt đầu trợ giúp Hạ Khả Tâm tranh đoạt Hạ Thị. Hạ gia nhiều thân thích như vậy, có rất nhiều người tham gia vào cuộc tranh đoạt Hạ Thị này, Nghiêm Cẩn lại chỉ nhắm vào Cố Phong và Hạ Thiệu Nhiên, chỉ cần là hạng mục hai người họ tham gia, Nghiêm Cẩn nhất định phải chen một chân vào. Thậm chí Nghiêm Cẩn đã không còn đơn thuần là trợ giúp Hạ Khả Tâm, ngay cả hạng mục của riêng Cố Thị, Nghiêm Cẩn cũng muốn cùng Cố Phong tranh đoạt. "Cố Phong, thật xin lỗi, đều tại tôi...." Nghiêm Cẩn cố ý đối nghịch với Cố Phong, Nghiêm Cẩn và Cố Phong năng lực ngang nhau, nhưng vì muốn trả đũa nên hắn hành xử tàn nhẫn tuyệt tình, liên tục đưa ra công kích khiến Cố Phong có chút đáp ứng không xuể. Hạ Thiệu Nhiên nhìn thấy Cố Phong vừa phải giúp cậu vừa phải bận rộn xử lý công việc ở Cố Thị, trong lòng cảm thấy vô cùng áy náy. "Không sao cả, tôi thật sự muốn cùng cái tên Nghiêm Cẩn này đấu một trận, cũng không nhất định sẽ thất bại bởi hắn. Chỉ là tôi không muốn bởi vì tôi cùng Nghiêm Cẩn tranh đấu lại khiến cho tài nguyên của cả Nghiêm Thị lẫn Cố Thị đều bị tổn hại, ngược lại giúp cho kẻ khác được lợi. Thiệu Nhiên, tôi sẽ dẫn cậu đến gặp hai người, nếu có thể có được sự giúp đỡ từ bọn họ, cậu trăm phần trăm có thể có được Hạ Thị." Cố Phong lắc đầu tỏ vẻ không vấn đề gì, trên mặt lộ ra nụ cười rất tự tin. "Ai vậy?" Hạ Thiệu Nhiên tò mò hỏi, có thể làm Cố Phong có lòng tự tin tuyệt đối như thế nhất định không phải là nhân vật tầm thường. "Đến lúc đó cậu sẽ biết." Cố Phong cười vỗ vỗ vai Hạ Thiệu Nhiên, ý bảo cậu đi cùng hắn. Cố Phong lái xe chở Hạ Thiệu Nhiên đi gặp nhân vật thần bí mà hắn nói, dọc đường đi mặc cho Hạ Thiệu Nhiên có cố truy hỏi như thế nào, Cố Phong vẫn không nói cho cậu biết đó là ai. Thẳng đến khi hai người đi đến trước cửa một ngôi nhà ở tiểu khu xa hoa, Cố Phong nhấn chuông cửa, chủ nhân từ trong phòng ra nghênh đón, Hạ Thiệu Nhiên lập tức kinh ngạc trừng lớn mắt. "Quan đổng!" Hạ Thiệu Nhiên giật mình thốt lên. Hạ Thiệu Nhiên không nghĩ tới Cố Phong lại đưa mình tới nhà chủ tịch Quan Thị, Quan Long. Địa vị của Quan Thị trong thương giới không hề kém cạnh Cố Thị và Nghiêm Thị, thậm chí còn nhỉnh hơn một chút. Chủ yếu bởi vì trừ việc bản thân Quan Long năng lực xuất chúng. anh ta còn có một người vợ đồng tính lợi hại không kém ở phía sau tương trợ rất nhiều, phu phu đồng tâm, Quan Thị ở giữa những xí nghiệp lớn ngạo thị quần hùng. Hạ Thiệu Nhiên thầm nghĩ chẳng trách Cố Phong lại có lòng tin lớn như vậy, Cố Thị cùng Quan Thị liên hợp lại, chính mình quả thực trăm phần trăm có được Hạ Thị. "Hạ thiếu" Quan Long lịch sự hướng về phía Hạ Thiệu Nhiên cười chào hỏi. Quan Long cùng Hạ Thiệu Nhiên ở trong các cuộc xã giao thượng lưu đã từng có chạm mặt qua, có điều cũng chỉ là sơ giao mà thôi. "Quan đổng" Hạ Thiệu Nhiên vội vàng thu hồi bộ dạng thất lễ lúc đầu, kinh sợ trả lời. "Cậu bây giờ tới nhà của tôi chắc lại định cọ cơm nữa hả?" Quan Long tiếp đón Hạ Thiệu Nhiên xong quay đầu nói chuyện với Cố Phong. "Lâu lắm rồi không qua nhà ăn cơm của Kevin làm, bụng tôi đang thèm thuồng nháo nhào lên đây" Cố Phong nhìn qua có vẻ rất thân thiết với Quan Long, lúc này hắn rất thoải mái cợt nhả vui đùa, Hạ Thiệu Nhiên nhớ không nhầm người vợ đồng tính luyến kia của Quan Long hình như gọi là Trần Khải Văn, người mà Cố Phong đang nhắc đến chính là cậu ta. "Ai bảo cậu không gọi điện qua đây báo trước, không có phần cơm cho cậu!" Quan Long lạnh như băng cự tuyệt nói. "Tôi mà gọi điện thoại qua báo trước chắc cậu để tôi vô nhà á! Kevin, Kevin...." Cố Phong lướt qua người Quan Long, duỗi dài cổ kêu ầm lên vào trong nhà. "Được rồi, đừng la làng nữa, hai người vào đi" Quan Long nghiêng người sang một bên để Cố Phong cùng Hạ Thiệu Nhiên đi vào nhà. Jian: Cho ai khum biết thì Quan Long với Trần Khả Văn là cặp trong bộ 'Hai con người, một cuộc đời' nha, thảo nào chương này có tên là Cố nhân lên sàn =))
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]