Thời tiết có vẻ không chiều lòng người, vừa xuống máy bay thì trời mưa không ngừng nghĩ, ngồi gần 6, 7 tiếng trên máy bay giờ lại gặp mưa lớn bà giờ là 8h tối lại mưa nên khó mà bắt được taxi. Sau hơn nửa giờ đồng hồ rốt cuộc Khả Ái cũng đón được xe, cô đi xe một mạch đến thẳng xưởng sản xuất vì trời mưa nên đường khá khó đi làm chậm tiến độ gần 1 giờ đồng hồ.
Cũng còn may những người ở xưởng sản xuất rất nhiệt tình để giúp cô lấy mẫu thành công, cám ơn mọi người xong cô cũng lên xe ra sân bay gấp để bay trở về lại thành phố nhưng trên đường đi gặp ngay khúc đường bị lỡ đất cả chiếc xe taxi bị lật giữa đồi.
Khi Khả Ái tỉnh lại đã là ngày hôm sau, khó khăn lắm cô mới ngồi dậy được do lúc xe lật cô bị trật ở cổ tay, cô tháo hết kim gim trên người nhìn quanh tìm thùng đựng mẫu thử nhưng không thấy, đang định bước xuống giường thì giọng nói giận dữ vang lên:
- Em là đang làm cái trò gì thế hả?
Khả Ái có chút bất ngờ khi gặp Hàn Lịch ở đây, giọng cô không vui nói:
- Cậu,...
Nhận thấy ánh mắt không vui của Hàn Lịch cô liền đổi cách xưng hô, trong giọng nói có chút hờn giận:
- Ơ... Hàn Lịch tại sao tôi lại ở đây? Và còn anh nữa không phải đang ở nước ngoài hay sao?
Hàn Lịch chỉ nhìn cô rồi quay ra gọi người bên ngoài vào gắn lại mấy mũi kim tiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-chu-tich/3586379/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.