Hàn Lịch bắt ghế ngồi bên cạnh giường Khả Ái, anh nhìn cô cười nói:
- Vệ sĩ như này không ổn cho lắm!
Khả Ái cười gượng gạo nói:
- Tại tôi chưa quen với việc đi tàu lâu như vậy!
- Cô nên tập dần đi!
Khả Ái thở dài ngao ngán, vậy là còn phải đi biển dài dài rồi! Nhìn mặt cô Hàn Lịch môi mỏng khẽ nhếch, anh cưng chiều nói:
- Mai cho cô ở trong phòng nghĩ 1 ngày, không cần phải theo tôi, có Alex là được rồi.
- Nhưng...nhưng vệ sĩ chỉ có một mình tôi ở đây!
- Cô cứ lo dưỡng bệnh cho thật tốt, còn chuyện khác không cần phải nghĩ nhiều.
- Tôi uống thuốc, nghĩ 1 đêm sẽ khỏe lại ngay, không sao đâu cậu cứ yên tâm!
- Sáng mai bọn tôi sẽ đi lên đồi ngắm bình minh, nếu cô khỏe thì mai đi cùng, để cô một mình trong phòng ở khách sạn tôi cũng không yên tâm lắm.
Khả Ái cười nói:
- Tôi có phải con nít đâu, nghĩ một đêm chắc sẽ tốt hơn!
Nói chuyện một lát thì thuốc cũng thắm, Khả Ái hai mắt từ từ khép lại, Hàn Lịch cũng rời đi. Trước khi đi cậu ta cũng đã lén hôn lên môi cô một cái, đúng là rất ngọt. Sáng hôm sau, 5h10 Khả Ái đã gõ cửa phòng Hàn Lịch, nhưng mà người mở cửa lại là Lê Dinh, Khả Ái có chút bất ngờ, không nghĩ hai người này tiến triển nhanh như vậy, Lê Dinh nhìn cô cười nói:
- Ơ, chào cô, sớm thế! Anh Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-chu-tich/3586364/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.