Khả Ái rút vội cái khăn có thêu hai chữ Hàn Lịch ra lau cho cậu ta, vừa lau cô vừa nói: 
- Xin... xin lỗi cậu... tôi không cố ý! 
- Cô vẫn còn giữ cái khăn này? Tôi tưởng cô đã bỏ nó rồi chứ! 
Khả Ái đứng hình mất mấy giây cô chợt nhận ra, liền nói: 
- Không đâu! Tôi giặc kỹ lắm để còn trả về cho chủ của nó! 
- Chủ nó đang đứng trước mặt cô đây này không nhận ra sao? 
- Ơ!....tôi biết nó là của cậu, lần trước tôi có thấy cậu xài với lại tôi có nghe Alex bảo là khăn này được thiết kế riêng cho chủ tịch Hàn sử dụng không bán ra bên ngoài! 
Ngưng một lát Khả Ái liếc mắt nhìn Hàn Lịch rồi nói tiếp: 
- Cám ơn cậu, vì tất cả moi chuyên cậu đã làm cho hai mẹ con tôi! 
- Chỉ tiện tay mà thôi, không có gì to tát cả! 
- Hôm đó là một ngày cực kỳ tồi tệ nhất trong đời của tôi, kết thúc cuộc hôn nhân 8 năm. Lúc đó tôi không biết sao bản thân lại không kiềm chế được cảm xúc, cứ tự nói với mình là phải mạnh mẽ nhưng không biết sao nước mắt cứ rơi hoài rơi hoài không cầm lại được! 
- Chuyện gì qua thì cứ để nó qua đi, cô hãy sống cho hiện tại và tương lai! 
Hàn Lịch gọi người đem đến cho cậu ta một cái túi nhỏ! Cậu ta đưa qua cho Khả Ái, rồi nói: 
- Cầm lấy, ăn xong thì ra xe đợi tôi! 
Nói rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-chu-tich/3586361/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.