Cả 3 người ăn bữa tối bên hồ do khách sạn chuẩn bị, nhìn vào cứ ngỡ họ là 1 gia đình. Hôm nay, Khả Ái cảm nhận được con gái cô rất vui, con bé cười nhiều từ khi hai người li hôn đến nay, cô chưa thấy An Nhi vui như vậy, cô vừa đút cho An Nhi ăn miếng thịt nướng vừa nói:
- Cám ơn chủ tịch! Cậu đã giúp mẹ con tôi rất nhiều!
- Cả ngày hôm nay tôi đã nghe cô nói câu này không dưới 10 lần!
Khả Ái lại cười vui vẻ nói với Hàn Lịch:
- Nghe thêm lần nữa thì cũng không sao mà cậu!
Khả Ái còn định nói thêm thì tiếng chuông điện thoại của Hàn Lịch vang lên, cậu ta cũng bước ra ngoài nghe máy, hai mẹ con Khả Ái ăn xong thì vào phòng chơi một vài trò chơi thì An Nhi có vẻ buồn ngủ, hôm nay cô bé chơi rất mệt rồi, Khả Ái nhìn con nở nụ cười hạnh phúc rồi nhẹ nhàng ôm cô bé về phòng, sau khi đắp chăn tắt đèn cho An Nhi xong, cô nhẹ đóng cửa phòng rồi trở lại phòng khách tiếp tục dọn dẹp lại mọi thứ một chút và chuẩn bị về phòng nghĩ, khi nhìn ra hồ bơi cô vẫn còn thấy Hàn Lịch nói chuyện điện thoại, trời cũng đã khuya cô tắt tivi rồi đi vào nằm cùng An Nhi, vừa xoay người lại thì Hàn Lịch đã đứng sau lưng, Khả Ái giật mình nói:
- Người dọa người sẽ chết đấy cậu Hàn!
- Vệ sĩ mà gà mờ không chuyên nghiệp như cô vậy sao?
- Ơ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-chu-tich/3586359/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.