“Cậu hai?” Kiều Phương Hạ nghe thấy người ở trong điện thoại bên ngoài kia nhịn không được lại gọi tên Lê Đình Tuấn thêm hai lần nữa.
Lệ Đình Tuấn buông lỏng cô ra, đứng dậy và đi tới.
Kiều Phương Hạ ở trong bồn tắm thở đều một lúc, khó khăn trở mình và nhìn người đàn ông trần trụi đang đứng bên ngoài quay lưng về phía cô. Những giọt nước trên người anh từ từ trượt theo tấm lưng thẳng và nhỏ giọt trên mặt đất, nhìn trông rất gợi cảm.
“Ngày mai hẵng nói tiếp” Anh lại nghe vài câu ở trong điện thoại và thấp giọng trả lời.
Dứt lời, anh liền cúp máy điện thoại đi.
Khi anh quay trở lại, Kiều Phương Hạ đã tự mình đứng dậy, lấy khăn lau tóc của mình.
Lê Đình Tuấn đi đến phía sau cô, cầm lấy chiếc khăn trên tay cô và tiếp tục lau cho cô.
Kiều Phương Hạ nhìn Lê Đình Tuấn trong gương và im lặng một lúc.
Cô vừa định nói gì đó, Lê Đình Tuấn đã nâng mắt lên, anh đối mắt nhìn cô trong gương, nhẹ giọng nói: “Không phải lúc trước em nói không thích anh nữa sao? Vừa rồi nằm trong vòng tay anh sao em lại run như vậy?”
Kiều Phương Hạ lại bị một câu nói của anh làm cho đỏ hết cả mặt.
Hai người đã ở bên nhau một thời gian dài, Lê Đình Tuấn thậm chí còn hiểu rõ cơ thể và cảm xúc rung động của cô.
“Sau này dù có tức giận với anh, em cũng không được phép nói ra những lời tổn thương như vậy nữa” Lê Đình Tuấn lại khẽ thở dài bên tai cô: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847831/chuong-1144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.