Chương trước
Chương sau
“Không phải chị bị cái kia sao.” Ty Hoàng Nam gãi đầu một cái nói.
Bởi vì Kiều Phương Hạ chậm trễ thời gian quá lâu, gần một giờ, Ty Hoàng Nam chỉ có thể giúp cô giải thích là dì cả tới, bụng không dễ chịu phải về phòng nằm một lát.
Lúc ăn cơm trưa Kiều Phương Hạ cũng đã nói không thể ăn lạnh, Từ Đình Vinh liền tin tưởng.
“À… Tốt hơn nhiều rồi.” Kiều Phương Hạ lập tức hiểu ý, nhỏ giọng trả lời.
“Tôi nấu canh gừng đường đỏ trong bếp cho cô đấy, uống đi rồi ra ăn cơm” Từ Đình Vinh dặn dò một câu.
“Ừm” Kiều Phương Hạ khẽ gật đầu, sau đó quay người đi vào phòng bếp.
Chậm rãi uống xong bát canh gừng nóng hổi, Kiều Phương Hạ mới hoàn toàn tỉnh táo lại.
Lệ Đình Tuấn ở đây, chỉ sợ cuộc hẹn hò giữa cô và Từ Đình Vinh sẽ sớm kết thúc.
May mắn là Ty Hoàng Nam và Kỷ Khanh Ngọc cũng ở đây, hẳn là thái độ của Từ Đình Vinh sẽ không mập mờ như khi chỉ có hai người bọn họ.
Bữa tối của bốn người cũng không náo nhiệt hơn so với khi chỉ có hai người, đa số đều là Ty Hoàng Nam tìm chủ đề nói chuyện, Kiều Phương Hạ làm bộ cơ thể không
quá dễ chịu, một mình yên lặng ăn cơm.
Kỳ Khanh Ngọc ở một bên nhìn Kiều Phương Hạ mấy lần, hỏi: “Cần thuốc giảm đau không?”
“Không đau lắm đâu.” Kiều Phương Hạ nhìn cô ta khẽ cười, lễ phép từ chối.
Trước đó Chu Thoại My cũng chủ động cho Kiều Phương Hạ thuốc đau bụng, Kiều Phương Hạ cũng sảng khoái nhận lấy, nhưng rõ ràng thái độ của cô đối với Kỷ Khanh Ngọc lạnh nhạt rất nhiều.
Hai người đều không phải dân nghiệp dư, họ đều đã từng tham gia chương trình tạp kỹ, đều hiểu rằng một vấn đề nhỏ về thái độ sẽ có tác động như thế nào.
Kiều Phương Hạ chính là cố ý, Kỷ Khanh Ngọc nói cho cô thuốc, thật ra là muốn kéo thêm người xem, nhưng Kiều Phương Hạ lại không muốn tiếp nhận.
Kỷ Khanh Ngọc cũng nhìn ra Kiều Phương Hạ cố ý, trên mặt cô ta không có biểu cảm gì, chỉ cúi đầu tiếp tục uống canh của mình.
Lúc này, Kiều Phương Hạ chợt nhớ tới cái gì đó, lại ngước mắt nhìn Kỷ Khanh Ngọc.
Lệ Đình Tuấn nói, đêm qua scandal của cô và Trạm Khánh Minh lên hot search, cô nhớ kỹ lúc cô và Trạm Khánh Minh nói chuyện ở cửa khách sạn thì bị Kỷ Khanh Ngọc và người đại diện của cô ta nhìn thấy.
Điện thoại di động của mọi người đều bị tịch thu khi quay chương trình, tất nhiên là Kỷ Khanh Ngọc không có thời gian đi xử lý chuyện này.
Nhưng người đại diện của cô ta lại có thời gian dự giả.
“Sao vậy?” Kỷ Khanh Ngọc phát hiện Kiều Phương Hạ đang nhìn mình, ra vẻ không có việc gì nhìn cô nhẹ giọng hỏi.
“Lớp trang điểm của cô bị nhòe rồi.” Kiều Phương Hạ cười tủm tỉm trả lời, chỉ vào mí mắt của cô ta.
“Vậy sao?” Kỷ Khanh Ngọc sửng sốt một chút, lập tức đứng dậy đi vào nhà vệ sinh trang điểm lại.
Kiều Phương Hạ cũng đứng dậy, thản nhiên nói: “Để tôi giúp cô”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.