Chương trước
Chương sau
“Đúng vậy” Ty Hoàng Nam không e dè trả lời: “Tôi đã thừa nhận điều đó khi thực hiện phần phỏng vấn cá nhân rồi”
Kiều Phương Hạ đưa tay lên xoa xoa thái dương.
Đau đầu.
Nhưng nếu có thể ghép đôi thành công với Ty Hoàng Nam),lịch trình quay tiếp theo sẽ rất thú vị, bởi vì anh ta thực sự rất dễ thương.
Nhưng đợi đến khi quá trình quay phim kết thúc, cô nhất định phải nói rõ với Ty Hoàng Nam rằng cô thực sự không có hứng thú cá nhân nào với anh ta cả, việc tương tác với anh ta dưới máy quay chỉ vì hiệu quả của chương trình mà thôi.
Bọn họ là người đơn giản, nên trong loại chương trình tạp kỹ này có thể sẽ thực sự có cảm tình, nhưng với tư cách là một diễn viên, còn tham gia thảo luận kịch bản, cô hiểu rõ ràng tất cả những thứ này đều là giả.
Vất vả lầm mới ăn cơm xong Hà lập tức ra hiệu tắt máy quay nói: “Trước hai giờ ba mươi phút là thời gian nghỉ trưa, mọi người có thể về nghỉ ngơi hoặc có thể dạo quanh đảo Châu Sa để tìm hiểu về môi trường hẹn hò”
Kiều Phương Hạ và Chu Thoại My đứng dậy đi về phía phòng nghỉ, khi họ vừa bước ra khỏi nhà hàng, phía sau Hà Vận truyền đến giọng nói của Kiều Phương Hạ: “Phó Kiều, đợi một chút”
“Vậy tôi đợi cô một lát nhé” Chu Thoại My thấy Từ Đình Vinh vẫn chưa rời đi, lập tức nói với Kiều Phương Hạ.
‘Vừa khéo có thể nhân cơ hội này để nói thêm vài lời với Từ Đình Vinh.
“Được” Kiều Phương Hạ gật đầu.
Kiều Phương Hạ cho rằng Hà Vận lại muốn kể cho mình nghe về chuyện của Đường Nguyên Khiết Đan, lúc tám giờ sáng cô đã gửi tin nhắn cho Hà Vận, đến giờ hai người vẫn chưa thể nói chuyện với nhau được câu nào.
Nhưng Hà Vận lại vội vàng kéo Kiều Phương Hạ sang một góc tối ở bên cạnh, nhẹ giọng nói: “Có người vừa gửi tới cho em một xe hoa, không nói người tặng là ai cả, em đi xem qua một chút đi”
*?” Kiều Phương Hạ cau mày.
“Chị hỏi qua các khách mời nam chưa, hay là do Ty Hoàng Nam cố tính làm vậy để tăng hiệu quả cho chương trình?” Cô nhẹ giọng hỏi Hà Vận.
“Vừa rồi chị đã hỏi riêng họ rồi, hỏi có ai đặt hoa tới không thì họ đều nói là không” Hà Vận lắc đầu trả lời: “Đương nhiên, chị không tiết lộ chuyện chiếc xe đó là cho em đâu, bây giờ em mau đi xử lý một chút đi, xe ở ngay bên ngoài khách sạn đó”
Lẽ nào là Lệ Đình Tuấn sao?
Kiều Phương Hạ cho rằng chiếc xe mà Hà Vận nói chỉ là một chiếc xe tải nhỏ, nhưng năm phút đứng ở cửa khách sạn cô mới biết mình đã sai.
Dừng trước cửa ra vào là một chiếc Lamborghini màu xanh nửa.
Chiếc xe hoa mà Hà Vận nói là chiếc Lamborghini được trang trí hoàn toàn bằng hoa hồng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.