Chương trước
Chương sau
Không phải Kiều Phương Hạ gấp quá nên khóc, cũng có phần cô đang diễn kịch trong đó. Dù sao cô cũng xuất thân từ diễn viên chuyên nghiệp, cô cố ý khiến những người xung quanh nhìn thấy dáng vẻ ấm ức của cô ở trước mặt Lệ Đình Tuấn, Lệ Đình Tuấn đưa áo cho cô càng khiến mọi chuyện hợp lý hơn.
Cô cong môi nhìn Lê Đình Tuấn, không nói gì.
Lệ Đình Tuấn thở dài, vươn tay lấy quần áo của Trạm Khánh Minh trên người Kiều Phương Hạ rồi cởi áo khoác ngoài của mình phủ lên người cô.
Cách đó không xa, Trạm Khánh Minh nhìn thấy Kiều Phương Hạ và Lê Đình Tuấn đang thân mật với nhau, thấy Kiều Phương Hạ khóc ấm ức thì sắc mặt anh ta ngày càng khó coi.
Người phụ này thật sự lợi hại mà, dưới mắt của anh ta mà còn muốn chơi trò tâm cơ đùa giỡn Lệ Đình Tuấn.
Anh ta cảm thấy kì quái, người có trí IQ cao như Lê Đình Tuấn sao không nhìn ra được người phụ nữ này đang vờ vịt cơ chứ? Nhưng anh vẫn bị cô làm cho quay mòng mòng, thật là gặp quỷ sống rồi.
Đặc biệt là khoảnh khắc Lệ Đình Tuấn cởi áo của mình
khoác lên người Kiều Phương Hạ, cúi đầu hôn người phụ nữ này rồi còn ở bên tai dỗ dành cô. Thấy cảnh này, mặt của Trạm Khánh Minh ngạc nhiên như gặp phải quỷ.
Mặc dù ngoại hình Kiều Phương Hạ sạch sẽ, xinh đẹp nhưng cũng không đến mức là kiểu khiến cho tất cả đàn ông đều say mê điên đảo, đặc biệt là đối với người đàn ông cấm dục như Lê Đình Tuấn. Trạm Khánh Minh cảm thấy lần đầu tiên IQ của bản thân mình bị khiêu khích, anh ta không thể nào hiểu nổi.
“Người phụ nữ này có lại lịch gì?”
Mấy người bạn đi vào bàn ăn nhìn thấy cảnh tượng đặc sắc trước mắt thì thấp giọng hỏi Trạm Khánh Minh: “Lần đầu tiên chúng tôi thấy Lê Đình Tuấn đối xử với phụ nữ dịu dàng như vậy, thú vị nha.”
Trạm Khánh Minh nhận lấy máy tính bảng do quản gia đưa cho, cau mày lướt tìm lại lịch của Phó Kiều.
Lai lịch của những người phụ nữ khác vô cùng chi tiết, chỉ có mỗi Phó Kiều sạch sẽ như trang giấy trắng, cha mẹ không rõ, lớn lên trong cô nhi viện sau đó được người tốt chăm sóc đưa ra nước ngoài du học, năm ngoái về nước ký hợp đồng với giải trí Thiên Hoàng.
Ngoại trừ cái này ra thì cũng không có thông tin khác.
Anh ta không biết lúc Kiều Phương Hạ dùng cái nghệ danh “Phó Kiều” này thì tất cả các thông tin thật của cô đều bị chặn rồi. Thứ nhất là thân phận hacker của cô, hai là tin tức của Hứa Minh Tâm đã che chở cô, ba là phía bên Lê Đình Tuấn cũng
không hy vọng thân phận của cô bị tiết lộ nên sau đó có xử lý qua một lần.
“Không phải Thiên Hoàng do Tuấn đầu tư sao? Nói vậy bọn họ quen nhau từ năm ngoái nhỉ? Một đám người cũng nhìn máy tính, thấp giọng nói: “Mấy tháng ngắn ngủi có thể nồng nhiệt như vậy, cô ta thật sự có chỗ gì hơn người ha?”
“Có chỗ hơn người à?” Trạm Khánh Minh không nhịn được cười lạnh.
Đối với anh ta, cái cô Phó Kiều này chính là hồ ly tinh lấy sắc mê hoặc lòng người.
Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ cô khóc lóc đáng thương thì anh ta lại hơi hối hận vì lúc nãy đuổi cô đi.
Giống như anh ta đã làm chuyện gì vô cùng ác độc với cô vậy. truyện tiên hiệp hay
Rất ít phụ nữ có thể khơi dậy dục vọng bảo vệ của anh ta, vì suy cho cùng những người phụ nữ đến nơi này đều có mục đích. Lúc nãy Phó Kiều vừa mới thừa nhận rằng cô đến đây vì anh ta.
Người phụ nữ vì anh ta mà đến bây giờ lại nằm trong lòng Lệ Đình Tuấn.
Con hồ ly tinh này thật sự tham lam mà, thấy ở chỗ anh ta không kiếm được lợi lộc thì ngay lập tức quay đầu đi tìm Lệ Đình Tuấn an ủi, có thể tóm được một người thì tóm.
Bên ngoài đổ mưa nhỏ, anh ta nhìn thấy hai người Lệ Đình Tuấn và Kiều Phương Hạ cùng nhau đi vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.