Dứt lời, không đợi Đạt Tùng nói gì liền quay người đi ra khỏi văn phòng, bước nhanh về phía sảnh lớn.
Phó Thành Đô thấy Triệu Mai Hoàng ở phía xa đứng trước một bàn làm việc cạnh cửa sổ, cô đang cúi thấp người nói gì đó.
Anh không nhịn được mà mỉm cười, đang định bước đến chỗ cô, mắt vô tình liếc qua cửa sổ bên kia. Bên đó có một nhóm người đến làm việc tại nước Sở, trong đó có một người đàn ông nhìn khá quen mắt, hơn nữa anh ta còn nhìn về phía Triệu Mai Hoàng bằng ánh mắt sáng rực.
Phó Thành Đô lập tức dừng chân lại, nhìn qua nhìn lại Triệu Mai Hoàng và Tần Vũ Nam.
“… Chính là những người kia” Anh nghe người ngồi bên bàn làm việc cạnh cửa sổ nói với Triệu Mai Hoàng: “Lát nữa cô cùng đi với bọn họ luôn.”
Triệu Mai Hoàng không lên tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng quay lại nhìn đám người kia một cái, lúc thấy Tần Vũ Nam nên cô hơi ngừng lại.
Cô ấy nhanh chóng thu hồi ánh mắt, giống như không quen biết Tần Vũ Nam, tiếp tục cúi đầu mặt không cảm xúc điền đơn đăng kí.
Phó Thành Đô đứng từ xa nhìn cô, phát hiện cô không nhập tâm, người trước mặt nói với cô điều gì đó cô còn không nghe rõ phải hỏi lại lần nữa.
“Sếp, đi vệ sinh xong rồi sao?” Đạt Tùng ở phía sau đợi Phó Thành Đô lúc lâu không thấy anh quay lại liền đi ra tìm anh.
Phó Thành Đô không lên tiếng, Đạt Tùng sau lưng lại nói: “Mấy người ở đây làm việc bằng nha lằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847603/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.