Kiều Phương Hạ nghe thấy giọng nói của Lê Đình Tuấn thì biết chắc là anh đã mang theo điện thoại di động của cô ra nước ngoài rồi.
Kiều Phương Hạ im lặng phải giây, sau đó hỏi anh: “Anh đi mất mấy ngày thế?”
“Tôi vừa đi là em đã nhớ tôi rồi à?” Lê Đình Tuấn khẽ bật cười.
Gần đây có lưu hành một câu nói, những lời nói đáng ghét của người đàn ông Lê Đình Tuấn này thực sự là hết câu này đến câu khác.
Kiều Phương Hạ không có nói gì cả, Lê Đình Tuấn ngừng lại vài giây sau đó nói: “Tôi mới vừa xuống máy bay, nếu như em ở nhà rảnh rỗi đến phát chán thì có thể sang nhà bên. cạnh tìm Triệu Mai Hoàng nói chuyện một chút, hoặc là nếu chân em hết đau rồi thì hai người cùng nhau ra ngoài đi dạo phố.”
Đang khi anh nói chuyện thì dường như có truyền đến những giọng nói của người khác bên cạnh anh.
Kiều Phương Hạ biết anh đang bận rộn nên không nói gì nữa, cô cúp điện thoại.
Một lát sau cô đau đầu, đưa tay xoa huyệt thái dương.
Nếu biết trước là như thế này thì tối hôm qua cô hẳn là nên quay về Hoàng Gia, Lê Đình Tuấn không có trở lại cô còn phải tiếp tục chịu đựng giam cầm ở nhà họ Phó một đoạn thời gian nữa.
Chưa đến hai ngày sau, Triệu Mai Hoàng đã đến tìm Kiều Phương Hạ.
Chị Phương làm món bánh ngọt cực kỳ ngon cho Kiều Phương Hạ, Triệu Mai Hoàng đã từng ăn một lần nên nhớ mãi, không nhịn được lại đến nữa.
Vài ngày tiếp theo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847586/chuong-899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.