Đã sắp trưa, Cố Dương Hàn bảo tài xế dừng xe tại một nhà hàng Quảng Đông.
Lúc cúi người ôm lấy An Dương thì lại nhìn Kiều Phương Hạ một cái.
“Mang thai thì ăn thanh đạm một chút” Anh ấy mở miệng khẽ nói câu đầu tiên.
“Vâng” Kiều Phương hạ nhẹ giọng đáp, gật đầu.
Cố Dương Hàn bế An Dương đi đằng trước, Kiều Phương Hạ đi theo sau hai người bọn họ, ba người nhìn giống như một gia đình ba người, nhân viên phục vụ đứng ở cửa lập tức bước lên chào: “Thưa anh thưa cô, đi ba người phải không ạ?”
“Ừm, đặt phòng riêng trước đã.” Cố Dương Hàn thấp giọng đáp.
“Con gái của hai người thật là đáng yêu quá” Nhân viên phục vụ lập tức cười nói: “Trước tiên tặng bé một món quà nhỏ này”
Người phục vụ vừa nói chuyện vừa quay lại lấy một con búp bê mới tinh vẫn còn ở trong hộp ra đưa cho Cố Dương Hàn.
Cổ Dương Hàn không giải thích mà chỉ nhìn về phía An Dương nói nhỏ: “Ninh Nguyệt, mau cảm ơn dì đi.”
An Dương ngoan ngoãn ôm hộp búp bê vào lòng, ngọt ngào nói: “Con cảm ơn dì, con rất thích.”
Kiều Phương Hạ đứng sau hai người họ nhưng cũng không lên tiếng giải thích rằng bọn họ không phải là một gia đình.
Sự xuất hiện đột ngột của Cố Dương Hàn khiến cô có chút trở tay không kịp.
Cách đây khoảng một tháng, khi Cố Dương Hàn liên lạc với cô, cô nghĩ rằng anh ấy đã xảy ra chuyện. Sau đó chú Thiên lại chủ động gọi cho cô để giải thích vài câu, nhưng cô vẫn không yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847501/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.