Chương trước
Chương sau
“Hơn nữa làm chương trình không giống với làm từ thiện. Hơn nữa em biết tính chị Vận mà, thích sử dụng vài thủ đoạn nho nhỏ trong chương trình. Lần này chị và Kỷ Thanh Thanh cùng nhau xuất hiện, người được lợi lớn nhất chính là chị Vận. Ngoài ra, em quên trong hợp đồng có điều khoản tỉ lệ người xem bao nhiêu thì thu nhập của chị sẽ tương đương như vậy à?”
Kiều Phương Hạ cảm thấy ân oán cá nhân của bản thân còn chẳng quan trọng bằng tiền. Kỷ Thanh Thanh đột ngột đến đây, quả thật là điều tốt. Càng tranh đấu càng hấp dẫn người xem. Ước mơ vòng quanh trái đất thành hiện thực, mới là thứ đáng để ý.
Đường Nguyên Khiết Đan nhìn Kỷ Thanh Thanh hồi lâu, cảm thấy người này quả thật vô cùng chướng mắt, liền nhãn mặt lẩm bẩm.
“Chuyện chúng ta cũng không ảnh hưởng gì đến chị Vận mà. Xem như thuận miệng nói ra vài lời cần thiết thôi.
“Chị từng tìm hiểu qua rồi, công ty mà Kỷ Thanh Thanh ký hợp đồng, hậu thuẫn phía sau sâu không lường được. Đế Đường Minh Kỷ ra mặt đuổi cô ta đi đồng nghĩa với việc chúng ta vô tình châm ngòi để bọn họ tranh đấu đẩy”
Kiều Phương Hạ dịu giọng phân tích thiệt hơn cho Đường Nguyên Khiết Đan. Tuy rằng cô chán ghét Kỷ Thanh Thanh nhưng cũng không thể để Đường Minh Kỷ vì cô mà làm ra chuyện khó coi, ảnh hưởng đến mối quan hệ xã giao xung quanh, đắc tội bề trên. Đường Nguyên Khiết Đan nghe xong, chỉ đành bĩu môi, ngoan ngoãn ngồi một chỗ.
“Xin chào, tội là quản lý của Kỷ Thanh Thanh. Cô Phương Hạ vẫn khỏe chứ? Mấy tháng tiếp theo, chúng ta sẽ thường xuyên gặp mặt đấy.”
Kỷ Thanh Thanh đang chụp ảnh, quản lý liền tranh thủ đi đến chỗ Kiều Phương Hạ. Cô nhàn nhạt gật đầu, bắt tay xem như chào hỏi, không nói thêm lời dư thừa. Đối phương bấy giờ chậm rãi đảo mắt nhìn sang bên cạnh Kiều Phương Hạ.
“Khiết Đan?”
“Thường xuyên gặp mặt, nói quá rồi. Một tuần chắc được hai ba ngày ấy mà.”
Đường Nguyên Khiết Đan bỏ qua cái bắt tay xã giao, lạnh lùng trào phúng. Bởi vì ban nãy Kỷ Thanh ra mặt tỏ thái độ với Kiều Phương cho nên quản lý cô ta mới chủ động đi đến chào hỏi, tránh cục diện lúng túng.
Đáng tiếc, Đường Nguyên Khiết Đan quyết định không chừa mặt mũi cho đối phương, quản lý chỉ đành xấu hổ rụt tay về.
Cách đó không xa, Kỷ Thanh Thanh đã hoàn thành xong phần việc, nhìn thấy quản lý nhà mình bị người bên cạnh Kiều Phương Hạ bắt nạt, biểu cảm trong nháy mắt liền trở nên khó coi. Cô vươn tay cầm lấy áo khoác, đi thẳng về phía ba người, nở nụ cười chế giễu.
“Vài người mới không hiểu quy tắc, chẳng xem ai ra gì. Tài nguyên trên tay những người như vậy, chẳng phải lãng phí mất rồi sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.