Chương trước
Chương sau
“Hai người này đều là em cậu sao?” Thẩm Viên Quân ngơ ngác không cười nữa, phản ứng lại nhìn Kiều Phương Hạ cùng Đường Nguyên Khiết Đan hai người nói.
“Đúng vậy” Dung Lãng Nghệ gật đầu trả lời.
“Hai cô bạn nhỏ, gọi tiếng anh xem nào?” Thẩm Viên Quân lại cười.
Kiều Phương Hạ cũng không ngờ trùng hợp như vậy, cô nhìn xung quanh, mông lung nhớ tới ra hình như trước kia nhà trọ của nhà họ Thẩm ở gần đây, nhưng mà nhìn thấy lớn hơn rất nhiều, cho nên cô nhất thời không nhận ra được. . Truyện Xuyên Nhanh
“Mấy người quen nhau sao?” Dung Lãng Nghệ quay đầu lại nhìn Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan hỏi ngược lại.
“Đâu chỉ là quen, mà là quá quen nữa chứ. Thẩm Viên Quân cười tủm tỉm trả lời.
Sự phát triển nhà trọ của nhà họ Thẩm càng ngày càng lớn, sau này họ mua hết cả một vùng dưới chân núi Lăng, chuyên xây những căn biệt thự nhỏ, xung quanh đây đều là của nhà họ Thẩm cả.
Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan hai người ai cũng không chịu mở miệng gọi Thẩm Viên Quân là anh, Thẩm Viên Quân thấy hơi quê nên lại cười: “Được rồi, bên ngoài lạnh lắm, đi vào trong trước đi.”
Khi mọi người đi vào trong, Thẩm Viên Quân ở phía trước có nhỏ tiếng giải thích với Dung Lãng Nghệ vài câu, Dung Lãng Nghệ liền hiểu được, không hỏi nhiều nữa.
Lúc trước Dung Lãng Nghệ có thể có cơ hội hợp tác cùng Lê Đình Tuấn, cũng là bởi vì Thẩm Viên Quân ở giữa nói giúp.
Dung Lãng Nghệ trước giờ đều không phải là người thích hóng chuyện, huống chi là có liên quan đến chuyện của Lê Đình Tuấn, vẫn là ít nói là tốt nhất.
Mấy người vào một gian phòng nghỉ, bên trong bạn của Dung Lãng Nghệ đều đã tới rồi, nhìn thấy mười mấy người này, có người đánh bi-a, có người chơi bài, có người thì ngồi trên sofa nói chuyện, cơ bản đều là nam cả.
Thấy Dung Lãng Nghệ đúng là dẫn theo 2 đứa con gái tới, khi nhìn rõ khuôn mặt của họ, có người liên huýt sáo, cười nói: “Dung Lãng Nghệ, em gái cậu đẹp vậy sao trước giờ không nghe cậu kể đến thế?”
Thẩm Viên Quân không đợi Dung Lãng Nghệ lên tiếng, cười nói: “Nói cho các người làm gì? Trong đám các cậu có người tốt sao? Tôi mà là cậu ta thì tôi cũng sẽ không nói đâu.”
Nói xong, anh ta lại dặn dò: “Hai cô bé này là do phụ huynh bảo Dung Lãng Nghệ mang theo trên người, trong nhà những người lớn đều có việc ra ngoài rồi, các cậu cũng biết mà lịch sự chút, đừng có mà hút thuốc với lại uống ít thôi”
Kiều Phương Hạ nhìn Thẩm Viên Quân, hai người nhìn nhau, Thẩm Viên Quân hướng về phía cô nhíu mày, Kiều Phương Hạ chính là bảo bối của Lê Đình Tuấn, nếu như cố xảy ra chuyện ở đây, thì xác định là Lê Đình Tuấn sẽ lấy mạng của anh ta.
Dung Lãng Nghệ để Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan hai người ở chỗ sofa rồi nói với một cô bạn nữ: “Cậu giúp coi chừng họ nhé, tớ ra ngoài có chút việc”
“Được.”
Đường Nguyên Khiết Đan không đợi Dung Lãng Nghệ xoay người, nói: “Dung Lãng Nghệ, anh chờ đó, về nhà em sẽ nói với mẹ chúng ta là anh vứt tụi em ở đây không lo”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.