Nói xong, quay đầu lại nhìn Kiều Phương Hạ một cái: “Chị không phải là lại có thai rồi đúng không?”
“.” Kiều Phương Hạ có chút cạn lời.
Suy nghĩ một chút, trả lời: “Đoán chừng là Lệ Đình Tuấn dùng lời này để dỗ dành con chứ gì?”
Triều Mai Hoàng lại cười: “Em tưởng là chị lại có thai nữa rồi đó chứ, còn đang suy nghĩ nên tặng gì cho chị cái gì thì mới tốt.”
“Làm sao nhanh như vậy được chứ. Kiều Phương Hạ lập tức trả lời.
Dứt lời, nhìn về phía Triều Mai Hoàng, lại hỏi cô ấy: “Nếu như em thật sự chia tay với Phó Thành Đô, dự định tiếp theo định làm như thế nào?
Triều Mai Hoàng nâng cắm, nhẹ giọng trả lời: “Còn chưa nghĩ tới nữa, hôm qua ba mẹ em nói em cả một đêm, nói em nếu như chia tay với Phó Thành Đô, bọn họ không nhận đứa con gái này nữa”
“Buồn cười không? Em là máu mủ ruột thịt do bọn họ sinh ra, ở trong mắt của bọn họ, em sống có vui vẻ không, còn không quan trọng bằng quyền thế của họ”
Kiều Phương Hạ ở trong nhà họ Lệ, sớm đã quen với kiểu quan hệ thống gia thương mại này rồi. Cô vẫn luôn nghĩ rằng, Phó Thành Đô so với những tên cặn bã năm thê bảy thiếp, cũng được tính là trong sạch rõ ràng.
Nhưng mà không ngờ rằng Phó Thành Đô cũng làm được ra loại chuyện như vậy.
Cô im lặng một hồi, lại nói: “Nhưng mà, em có từng nghĩ qua, ba mẹ em có lẽ cảm thấy Phó Thành Đô có thể mang tới một cuộc sống tốt hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847372/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.