“Hành lý của mẹ đâu ạ?” Đình Trung vui vẻ chờ mong, cậu bé tò mò nhìn vài lần chiếc túi nhỏ chỉ đựng vừa chiếc điện thoại trên tay Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ không khỏi day day thái dương, cô cảm thấy hơi đau đầu. . Truyện Việt Nam
“Mẹ ơi… Đình Trung đợi một lát nhưng thấy có vẻ như Kiều Phương Hạ không muốn đi lắm, trên khuôn mặt nhỏ trắng bóc của cậu bé mang theo một chút mơ màng, cậu bé lại nhỏ giọng gọi cô.
Kiều Phương Hạ cụp mắt xuống nhìn Đình Trung, cô mím môi không lên tiếng.
Đình Trung suy nghĩ một lát rồi lại nhỏ giọng nói: “Đình Trung biết mẹ rất bận nên Đình Trung mới không dám gọi điện thoại cho mẹ”
Đúng lúc này Đường Nguyên Khiết Đan lái xe từ bãi đỗ xe ra ngoài, cô ấy thấy Đình Trung đột nhiên tới đây nên có chút không hiểu hỏi Kiều Phương Hạ: “Chị Phương Hạ, có chuyện gì vậy?”
Đình Trung quay đầu lại nhìn Đường Nguyên Khiết Đan, cậu bé ngây ra rồi lại vờ như mình rất kiên cường. Cậu bé cố gắng lấy lại tinh thần mỉm cười với Kiều Phương Hạ rồi nói: “Không sao đầu ạ, Đình Trung không đi nữa.
Lệ Đình Tuấn không ở trong nước, còn Kiều Phương Hạ thì hình như cô đang rất bận, từ nhỏ Đình Trung đã quen với việc mình bị cho leo cây rồi.
“Vậy thì tớ cũng sẽ không đi.
Đình Trung, nói: “Tớ ở cạnh cậu: Kiều Phương Hạ nhìn dáng vẻ miễn cưỡng tươi cười của Đình Trung, đột nhiên nhớ tới sinh nhật trước của cậu bé, cô cũng đã thất hứa.
Mặc dù lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847265/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.