Đợi tới khi Đường Nguyên Khiết Đan xuống dưới, Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan người trước người sau lên xe người đại diện Lục Nhất Minh.
Trong công ty và đoàn phim, ai cũng biết mối quan hệ giữa Lục Nhất Minh và Đường Nguyên Khiết Đan không hề tầm thường, nên người bên cạnh Lục Nhất Minh thấy hai người cũng không ngạc nhiên để Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ ngồi ở hàng đầu.
Mới vừa ngồi xuống, Lục Nhất Minh đã đưa hai bát một bát không bỏ ớt đưa cho Đường Nguyên Khiết Đan, một bát còn lại bỏ ớt đưa cho Kiều Phương Hạ.
Đường Nguyên Khiết Đan nhìn hai bát khác biệt, nhịn không được nhíu mày: “Sao bát của em không bỏ ớt?”
Kiều Phương Hạ hơi trợn mắt. Đứa ngốc này, còn không biết Lục Nhất Minh quan tâm cô ấy sao.
Đường Nguyên Khiết Đan còn hai ngày nữa là tới kỳ kinh nguyệt, mỗi lần ăn cay sẽ nổi ban đỏ khắp người, nhiều đến mức cô ấy không dám gặp ai, Lục Nhất Minh rất để bụng chuyện này.
Quản Lý và tài xế xe ngồi đối diện Lục Nhất Minh đều là đàn ông, nói mấy chuyện này không được tự nhiên cho lắm, nên chỉ bình tĩnh đáo: “Ăn nhạt chút tốt cho sức khỏe”
Đường Nguyên Khiết Đan thích ăn nhạt, nhỏ giọng nói thầm hai câu, bỗng nhớ tới gì đó, khuôn mặt nhỏ nhắn chợt ửng đỏ.
Kiều Phương Hạ quay lại đoàn kịch, nói chuyện với Tống Thịnh một lúc, cô mới xác định bản thân đại khái còn khoảng năm mươi đến sáu mươi phân cảnh, cô muốn thương lượng với anh ta đẩy toàn bộ phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847152/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.