Lục Nhất Minh lại liếc nhìn cơm khô trong nồi sứ, suy nghĩ một lát rồi cố gắng vớt vát chút mặt mũi cho cô vợ trẻ của mình: “Món cơm khô này nấu cũng không tồi nha.”
“Hay là gọi thêm ít món giao về nhà rồi mọi người cùng nhau ăn.”
“Em đang nấu cháo mà!” Đường Nguyên Khiết Đan vừa phản bác, vừa ngước cổ nhìn vào nồi sứ. Khi nhìn thấy từng hạt trong suốt lóng lánh thì cô ấy im bặt và không nói nữa.
“Được rồi, đặt món đi.” Phương Hạ chỉ suy nghĩ một lúc rồi gật đầu trả lời.
Lục Nhất Minh có lẽ cũng chưa ăn cơm, Đường Nguyên Khiết Đan đợi cô đến bây giờ hắn cũng đã đói bụng rồi.
Đường Nguyên Khiết Đan kiểm tra thời gian, đã gần chín giờ rồi, nếu Lục Nhất Minh ăn cơm ở đây thì anh ta sẽ không về, nhưng Kiều Phương Hạ đang ở đây nên cũng khá bất tiện!
“Ai giữ anh ở lại đây ăn cơm chứ, anh về đi!” Đường Nguyên Khiết Đan lập tức nghiêm túc đuổi khéo Lục Nhất Minh về.
Kiều Phương Hạ cảm thấy toàn bộ biểu hiện của Đường Nguyên Khiết Đan rõ ràng là đang muốn Lục Nhất Minh ở lại.
Là vì cô đang không được khỏe, nên đã làm ảnh hưởng tới không gian riêng tư của đôi vợ chồng son.
“Bảo Lục Nhất Minh đi về thì chi bằng để chị về khách sạn của đoàn phim đi.” Kiều Phương Hạ nghĩ ngợi một lát, rồi nói với Đường Nguyên Khiết Đan.
“Mọi chuyện đều theo nguyên tắc “tới trước làm trước”
Đường Nguyên Khiết Đan kéo Kiều Phương Hạ lại và tức giận nói: “Là anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847148/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.