Lúc Kiều Phương Hạ tỉnh giấc, anh vẫn chưa dậy.
Cô khẽ trở mình, nhìn khuôn mặt tinh xảo của Lệ Đình Tuấn, không nhịn được giơ ngón tay ra sờ vào chóp mũi cao vút của anh.
Vừa động vào, bàn tay đã bị chụp lấy.
Kiều Phương Hạ khế hô lên, nhưng lại bị Lệ Đình Tuấn đè dưới người.
“Dậy sớm vậy?” Lệ Đình Tuấn nâng mí mắt lên, nhìn cô khàn giọng hỏi.
“Không sớm nữa” Kiều Phương Hạ nói nhỏ: “Trước bảy giờ phải đến phòng hóa trang.”
Nghĩ một lát, lại nói: “Anh ngủ thêm chút đi, em dậy đây” . truyện ngôn tình
Tối qua trước khi cô ngủ, còn mơ màng nhìn thấy Lệ Đình Tuấn ngồi trước máy tính, chắc chẳn anh ấy ngủ rất trễ.
Hơn nữa mấy ngày trước anh bận như vậy, đoán chừng cũng không tài nào ngủ ngon được.
“Không sợ người ta nhìn thấy anh bước ra từ phòng em sao?” Lệ Đình Tuấn cười khẽ, hỏi ngược lại cô.
Tâng này của Kiều Phương Hạ chỉ có một mình đoàn phim của ình Tuấn đang nằm bên cạnh, Đường Nguyên Khiết Đan ở, những đồng nghiệp khác đều ở phòng dưới lầu. Bị Đường Nguyên Khiết Đan nhìn thấy cũng chẳng sao.
“Vậy anh không sợ bị người ta nhìn thấy anh bước ra từ phòng của em sao?” Kiều Phương Hạ nghĩ một lát, hỏi ngược lại anh.
Lệ Đình Tuấn cúi đầu hôn lên trán cô, anh cong miệng lên nhưng không nói gì. Anh đương nhiên sẽ không để ý chuyện này.
“Hôm nay quay mấy cảnh phim?” Lệ Đình Tuấn lại hỏi cô.
“Có lẽ buổi sáng hai cảnh, buổi chiều một cảnh” Kiều Phương Hạ cố nhớ lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847121/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.