Hai mươi mấy năm qua, Kiều Phương Hạ đã rất khó khăn.
Sau khi ăn xong, Lục Đình Nam đi tính tiền, anh nói với Kiều Phương Hạ: “Em lên xe trước đi, anh đi mua chút đồ
Kiều Phương Hạ gật đầu, chậm rãi đi về chỗ mà Lục Đình Nam đã đổ xe. Chẳng bao lâu, Lục Đình Nam đã mua đủ đồ, chạy lại đây. Anh ấy đưa túi đồ trong tay cho Kiều Phương Hạ. Kiều Phương Hạ không biết đó là gì, cô nhận lấy, mở ra nhìn thử, cô sửng sốt.
“Gót chân em bị chảy máu, dán lên đi” Lục Đình Nam chỉ xuống chân phải của cô.
Kiều Phương Hạ quay đầu lại nhìn, đúng là như vậy thật.
Hôm nay cô mang một đôi giày da đế bệt mới, giày mới nên cọ xát vào chân, cô chỉ cảm thấy hơn đau một chút chứ chưa phát hiện ra mình bị chảy máu.
“Cảm ơn anh Lục” Kiều Phương Hạ nói với anh ấy.
Lục Đình Nam nhàn nhạt mỉm cười, anh bước về phía trước, vài giây sau, anh ấy thấp giọng nói: “Sau này đều là người một nhà, cảm ơn gì chứ?
Kiều Phương Hạ cúi người dán băng, không nghe rõ Lục Đình Nam vừa nói gì, cô hỏi lại: “Cái gì?”
Lục Đình Nam quay đầu lại nhìn cô, cười toe toét nói: “Không có gì cả”. Ở bên kia đường, trong một tiệm ăn gia đình, Tô Minh Nguyệt đang đứng dưới lầu chờ bạn. Cô ta thấp thoáng thấy Kiều
Phương Hạ, nhưng vì ánh sáng quá mờ nên không rõ đó có phải là cô không.
Vài giây sau, cô ta nhìn thấy Lục Đình Nam chạy đến chỗ Kiều Phương Hạ, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847084/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.