Chương trước
Chương sau
Kiều Phương Hạ tuỳ tiện thay một bộ áo len màu lam rộng thùng thình và quần bò, buộc tóc đuôi ngựa, thu dọn một chút rồi đi xuống.
Lục Đình Nam cũng vừa lúc lái xe đến dưới tầng, châm một điếu thuốc đứng ở cửa xe hóng gió.
“Anh Lục” Kiều Phương Hạ đến gần, gọi anh ấy một tiếng.
Lục Đình Nam quay đầu lại nhìn cô, mỉm cười, ném điếu thuốc vào.
thùng rác rồi xoay người giúp cô mở cửa sau xe: “Lên đi”
“Muốn ăn cái gì?” Lục Đình Nam cài dây an toàn, xuyên qua kính chiếu hậu nhìn Kiều Phương Hạ, hỏi cô.
Dáng vẻ cô hướng mặt lên nhìn trời càng thêm xinh đẹp. Cô mặc đồ màu lam nhìn rất đẹp.
“Em gì cũng được, ai Kiều Phương Hạ tuỳ ý trả “Vậy…không để ý quán ven đường chứ?” Lục Đình Nam ngẫm nghĩ rồi hỏi cô Kiều Phương Hạ hơi nhướn mày nhìn về phía Lục Đình Nam.
Sau khi Kiều Phương Hạ đến nơi rồi mới biết, quán ven đường trong lời nói của Lục Đình Nam là ý gì, chính là một quán xiên nướng cũ gần bên trường học trước kia của cô, cách cục cảnh sát của bọn họ cũng không xa. Việc làm ăn của nhà này vẫn cực kỳ tốt, vừa đúng thời điểm tan tâm ăn cơm, bên trong cửa hàng đã ngồi chật đầy người.
Lục Đình Nam hỏi mượn chủ quán một cái bàn gấp và hai chiếc ghế nhựa, tuỳ ý đặt ở nơi không có gió chỗ lối vào cửa hàng.
Trước kia Kiều Phương Hạ cũng thi thoảng tới nơi này ăn cùng bạn bè, mặc dù cô cũng chẳng có bạn bè gì mấy.
Trong lúc hai người chờ xiên nướng đi lên, Kiều Phương Hạ trầm mặc không lên tiếng nhìn về phía trường học của mình cách đó không xa trên phố đối ñ Năm đó cô còn chưa kịp tốt nghiệp thì đã trực tiếp bị đưa ra nước ngoài.
Vốn dĩ cô có thể thi đậu đại học J, trở thành học muội của Lệ Đình bởi vì Lệ Đình Tuấn học liên thông lên thạc sĩ ở đó, cho nên cô cũng muốn đến, mỗi ngày đi trên con đường anh từng đi, đến lớp học anh từng học. Nhưng tiếc răng không được như mong muốn.
Vừa lúc cậu con trai đẹp trai của chủ quán giúp họ bưng nồi lên, nói với Lục Đình Nam: “Tự anh đi lấy bát đũa nhé, tối nay việc làm ăn Lục, anh muốn ăn cái gì thì ăn cái đó đi”
“Vậy tốt quá, vội đến vội đi luôn!”
“Được” Lục Đình Nam thấp giọng đáp.
Kiều Phương Hạ thu hồi ánh mắt, đúng lúc đối diện với ánh nhìn chăm chú của Lục Đình Nam.
“Có muốn dấm chua không?”
Lục Đình Nam hỏi cô: “Anh lấy giúp em”
Con trai ông chủ đang đứng một bên hiển nhiên có quen biết với Lục Đình Nam, đặt xiên nướng ở trên bàn rồi nhìn về phía Kiều Phương Hạ kinh ngạc nói: “Ôi, đây là bạn gái của anh phải không? Trông thật xinh đẹp! Anh sớm phải nên tìm một người rồi chứ!”
“Tôi không phải..” Kiều Phương Hạ sửng sốt, lập tức phủ nhận “Cô ấy không phải” Lục Đình Nam không đợi Kiều Phương Hạ nói xong đã mỉm cười với chủ quán, nói: “Đừng nói linh tinh”
Dứt lời liền đứng dậy, đi đến quầy lấy bát đũa và dấm chua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.