Bởi vì những ngày này Kiều Phương Hạ luôn ở cùng Lê Đình Tuấn và nằm trong phạm vi Vô Nhật Huy bảo vệ, chưa từng đụng tay tới máy tính nên bọn họ không hề nghi ngờ cô. Vô Nhật Huy chẳng chút đề phòng, lập tức nó ra mọi thứ mình biết. Trong lòng Kiều Phương Hạ bấy giờ rối như tò, khiếp sợ nhìn chằm chằm đối phương nhưng chẳng thể nói thêm lời nào.
Khả năng lớn nhất chính là King dùng thân phận của cô để trả thù Lệ Đình Tuấn. Hoặc người khác cố tình dùng cái tên Chu Tước, cố tình gây chuyện. Cổ nhất định phải lập tức điều tra rõ ràng.
“Đột nhiên tôi cảm thấy hơi khó chịu, đầu còn hơi choáng. Trước tiên cậu cứ đưa tôi về khách sạn của đoàn phim đi”
Kiều Phương Hạ bấy giờ không còn nhiều thời gian để tiếp tục truy hỏi ngọn ngành nữa, cô vội vàng giục Vô Nhật Huy.
‘Vừa lên xe, cô lập tức tìm cái tên Cố Nhân Hạng Cũ, sau đó lên Phiêu Diễu thi thấy đối phương đang trên đó nói chuyện phiếm. Kiều Phương Hạ lập tức nhản tin.
[Rốt cuộc cậu đã làm gì?”]
[Sao vậy? Thời gian dài im hơi lặng tiếng, vừa trồi lên liền mắng tôi?]
[Không phải cậu cố tình mô phỏng theo tôi, nhận danh sách hay sao?”]
[…Trời đất làm chứng, tôi còn bị tổ chức nhốt trong phòng không ra được, nhận danh sách bằng cách gì chứ?] Cố Nhân Hạng Cũ và Kiều phương Hạ quan hệ không tồi, đối phương là do cô dẫn dắt, không thể nào nói dối cô mấy chuyện này.
[Thật sự không phải cậu?]
[Tôi thề! Nếu như tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847078/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.