“Chúng tôi sẽ gửi thông tin liên hệ của những nhà thiết kế này cho anh Tuấn trong thời gian sớm nhất. Hãy để tôi lo việc thiết kế khách sạn cho của anh Tuấn! Chúng tôi đảm bảo sẽ khiến anh hài lòng!” Nhà tổ chức đi sau Lệ Đình Tuấn, cung kính nói.
Lệ Đình Tuấn gật đầu.
Dưới lầu có rất nhiều tiếng ồn, Lê Đình Tuấn không khỏi nhíu mày, vô tình liếc nhìn xuống dưới.
Có một vài khuôn mặt trong đó anh trông rất quen.
“Đồ cho không biết điều!” Hứa Phi Phàm tức giận mắng Tưởng Dương: “Cậu dám động một sợi tóc của người phụ nữ này, ông đây sẽ chặt cậu thành ba khúc!”
Tính cách quái đản của Hứa Phi Phàm không phải là chuyện ngày một ngày hai, sau khi vào quân đội chịu khổ mấy năm, vẫn là cái tính cách đó không hề thay đổi.
Mặc dù nhà họ Hứa và nhà họ Phó không cùng quần chủng, không ở cùng một trụ sở, nhưng Lệ Đình Tuấn biết anh ta, Hứa Phi Phàm nhỏ hơn anh vài tuổi, cũng là một người rất đáng gờm.
“Vị thiếu gia này thật sự là..” Phòng triển lãm trống không, tiếng vang rất lớn, người tổ chức phía sau sợ làm ồn đến Lê Đình Tuấn, ngượng ngùng nói.
Lê Đình Tuấn chẳng nói lời nào, nhưng có người ở dưới lầu nhìn thấy Lê Đình Tuấn đi xuống, lập tức túm lấy mấy người còn đang cãi nhau kia.
Trước mặt Lệ Đình Tuấn, bọn họ phải biết ngoan ngoãn.
Lệ Đình Tuấn đi xuống lầu, lướt qua vài người, lạnh lùng liếc nhìn bọn họ: “Các người không cảm thấy mất mặt lắm sao?”
“Chẳng qua cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847041/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.