Mà anh ta chưa từng gặp Cố Dương Hàn, chỉ mới thấy ảnh thẻ của anh ta. Nhìn video cũng không thấy Cố Dương Hàn giống bé gái này.
Anh ta nghĩ ngợi một chút rồi nhắm mắt nói bừa: “Theo tôi thấy, miễn cưỡng mà nói thì, mũi bé gái này hình như hơi giống mũi của anh”
“Nhưng ngũ quan của trẻ nhỏ vẫn chưa phát triển hết, cho nên…”
“Bớt phí lời!” Lệ Đình Tuấn không vui, cắt lời của anh ta.
“Nhưng người của tôi tra ra một tin, nói bé gái này nhập cảnh từ hai mươi ba tháng trước. Tôi cảm thấy tin này rất hữu dụng:’ Phó Thành Đô chỉ vào tài liệu trên bàn, nói.
“Bởi vì giáo viên và bạn học của Kiều Phương Hạ nói, dường như hai năm trước Kiều Phương Hạ không có thai, dù sao thì ngày nào bọn họ cũng gặp cô ấy, không nhìn ra cô ấy có thai. Trước đó Kiều Phương Hạ cũng chưa từng xin nghỉ quá một tuần.”
Lệ Đình Tuấn và Phó Thành Đô nhìn nhau, vẻ mặt anh dễ coi hơn một chút.
“Giờ anh yên tâm hơn chút chưa? Theo thời gian mà tính, không có khả năng là con chung của Cố Dương Hàn và Kiều Phương Hạ lắm.”
Phó Thành Đô tiếp tục nói.
“Chỉ là không có khả năng lắm mà thôi.” Ngón trỏ Lệ Đình Tuấn gõ nhẹ lên bàn, một lúc lâu sau mới trầm giọng trả lời.
Mối quan hệ giữa Kiều Phương Hạ và Cố Dương Hàn không bình thường, có hơi quá giới hạn.
Phó Thành Đô im lặng vài giây, nói: “Cố Dương Hàn này cũng khá thú vị, tôi thấy dựa vào thế lực của chú Thiên ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847013/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.