🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đang định tắt máy thì Lệ Đình Tuấn chợt lên tiếng hỏi: “Sao không nghe?”

Kiều Phương Hạ hơi chột dạ, liếc mắt nhìn góc nghiêng của Lệ Đình Tuấn, đấu tranh nội tâm hai giây cô lại quyết định bắt máy.

Cô sợ mình nói dối sẽ bị lộ tẩy ngay lập tức, Lệ Đình Tuấn muốn tra ra ai gọi điện thoại cho cô không phải là chuyện khó.

“Alo? Sao vậy?” Cô lại liếc nhìn Lệ Đình Tuấn, cố gắng nhỏ giọng hỏi Cố Dương Hàn ở đầu dây bên kia.

Cố Dương Hàn đứng ngoài căn phòng cách vài bước chân, anh ấy có thể nhìn thấy một góc mặt của Kiều Phương Hạ, nhưng Kiều Phương Hạ không biết anh ấy ở bên ngoài.

Thì ra lúc ở nước Thanh Sơn, một năm mà Kiều Phương Hạ nói với anh ấy chính là ý này.

Cuối cùng anh ấy cũng hiểu rồi.

“Anh muốn em cho anh một câu trả lời ngay bây giờ” Anh im lặng mấy giây, nhìn Kiều Phương Hạ rồi trầm giọng nói vào điện thoại.

“Nếu em chọn Lệ Đình Tuấn, từ nay về sau chúng ta không còn liên quan gì nữa”

Kiều Phương Hạ thân thờ nghe mấy câu này của Cố Dương Hàn.

Cô tưởng Cố Dương Hàn gọi đến tầm này là để hỏi cô rốt cuộc hôm đó xảy ra chuyện gì.

“Anh cho em ba giây, Kiều Phương Hạ” Cố Dương Hàn cần răng nói khẽ.

Kiều Phương Hạ không kịp trở tay, lúng túng ngước mắt nhìn Lệ Đình Tuấn ở trước mặt cô.

Lệ Đình Tuấn dường như không nghe thấy gì, vẻ mặt không thay đối vẫn đang ăn cơm.

“Hai…”

Kiều Phương Hạ hơi há miệng, lại phát hiện mình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847006/chuong-317.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Chương 317
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.