“Nói đi, có chuyện gì đây?” Kiều Phương Hạ gọi cho Kiều Diệp.
Ngọc một ly café, dúi mạnh nó xuống trước mặt Kiều Diệp Ngọc, nói với cô ta.
Kiều Diệp Ngọc thu hồi tâm mắt đang nhìn ra bên ngoài, im lặng không lên tiếng, nhìn chăm chú vào mắt Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ nhìn thấy ánh mắt đau khổ đáng thương này của Kiều Diệp Ngọc, lập tức cảm thấy buồn nôn phát ngán Nếu như cô không hiếu rõ về kiểu người của Kiều Diệp Ngọc thì thôi đi, nhưng mà cô lại ở chung với cô ta đã mười mấy năm rồi, cô là người hiểu rõ bản tính của cô ta hơn bất kỳ ai.
“Có phải em đã tìm phóng viên đứng ở bên ngoài chụp trộm đúng không?” Kiều Phương Hạ cất lời, quét mắt nhìn ra bên ngoài vài lần.
“Không có.” Kiều Diệp Ngọc thấp giọng trả lời.
Trong khi nói chuyện, cô ta cầm lấy điện thoại nhấn vài cái, bộ dáng giống như đang gửi tin nhắn cho ai đó.
Sau đó cô ta ngước mắt nhìn vào Kiều Phương Hạ, nhẹ giọng nói: “Hôm nay em qua đây chỉ là muốn nói mấy câu với chị, chị và Đình Tuấn không có tương lai đâu, về sau nhất định chị sẽ hiểu tại sao em lại nói như vậy. Nếu như chị cứ tiếp tục khăng khăng cố chấp, sau này chị nhất định sẽ phải hối hận.
“Cho nên ngược lại chị phải cảm ơn em đã có lòng tốt nhắc nhở chị à?” Kiều Phương Hạ thản nhiên hỏi lại cô ta.
“Chị hèn đến vậy cơ à? Đình Tuấn anh ta đã ngủ với nhiều người như vậy mà chị không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/846945/chuong-256.html