“Không có” Kiều Phương Hạ lắc đầu.
Lúc nói chuyện với anh ta, phát hiện ánh mắt của anh ta cứ nhìn chằm chảm vào Đường Nguyên Khiết Đan ở phía sau cô, có chút quan tâm.
Rất hiển nhiên, câu hỏi có bị thương hay không, là đang hỏi một mình Đường Nguyên Khiết Đan.
Kiều Phương Hạ sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Đường Nguyên Khiết Đan, mà Đường Nguyên Khiết Đan đang nhận lấy kịch bản lát nữa quay mà đoàn phim đưa, không chú ý Lục Nhất Minh đang nhìn cô ấy.
Kiều Phương Hạ dường như đã hiểu ra. Cô nhờ vào hào quang của Đường Nguyên Khiết Đan mới có thể tiến vào thuận lợi như vậy.
Người hâm mộ ở một bên lại nhắm ống kính vào hai người Lục Nhất Minh và Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ lo sợ trận chiến này, xoay người đi về phía địa điểm quay phim trước, không dám ở ngoài quá lâu.
Cảnh quay ở đại học Quốc Hồ, là sân nhà của Kiều Phương Hạ, chủ yếu xoay quanh một số cảnh cô học tập tại trường Tây Dương, Tống Thịnh mượn địa điểm này khoảng một tuần, lịch trình quay phim rất kín, dường như vừa vào sân quay chưa tới mấy phút đã bắt đầu cảnh quay dày đặc.
Quay liên tục trong ba ngày, từ sáng đến nửa đêm.
Ngày thứ tư ốn hơn một chút, có ít cảnh quay vào ban ngày, nhưng vào ban đêm còn có một cảnh quay dài.
Sau khi quay xong cảnh buổi sáng lúc một hai giờ chiều, cơm hộp được giao tới, Kiều Phương Hạ mệt mỏi đến mức sắp đứng không vững, hai chân mềm nhũn, ngồi trên một tảng đá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/846901/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.