🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Đầu óc cô ta choáng váng mất vài giây, cô ta cảm thấy có một luồng hơi nóng trào ra từ mũi. 

Cô ta lấy ngón tay nhẹ nhàng lau, đầu ngón tay dính đầy máu. 

"Các người còn đứng ngây ra đó làm gì! Đuổi cô ta đi!" Tô Minh Nguyệt thấy Kiều Phương Hạ trước mặt có vẻ như muốn đánh tiếp thì hoảng sợ hét với bà Trần và người giúp việc. 

Cô ta nghe nói lần trước Kiều Phương Hạ đã đánh Kiều Diệp Ngọc đến mức nhập viện, hơn nữa Kiều Phương Hạ đã học thuật phòng thân từ nhỏ do chính tay Lê Đình Tuấn dạy! 

Không một ai di chuyển, không ai bước tới để ngăn Kiều Phương Hạ. 

Xưa nay, bà Trần và những người giúp việc cũng không ưa gì cái cách sống cao cao tại thượng của Tô Minh Nguyệt, cô ta luôn tỏ ra kiêu ngạo với họ và Đình Trung như thể cô ta là bà chủ của ngôi nhà này. 

Tuy nhiên, trong thâm tâm mọi người đều biết rằng Kiều Phương Hạ mới là người đó. 

Tô Minh Nguyệt sợ hãi và muốn đứng dậy khỏi mặt đất. 

Tuy nhiên, Kiều Phương Hạ chỉ im lặng ngồi xổm xuống trước mặt và nhẹ nhàng nắm lấy cổ áo cô ta. 

Bà Trần liếc nhìn, sau đó lẳng lặng che mắt Đình Trung và bế cậu bé đến phòng làm việc bên cạnh đóng cửa lại. 

"Cái tát thứ nhất là tôi trả lại cho cô” Kiều Phương Hạ nhẹ giọng nói với cô ta. 

"Cái tát thứ hai là đánh thay cho Đình Trung. Cô không xứng làm một người mẹ 

Kiều Phương Hạ nắm chặt lấy tóc của Tô Minh Nguyệt rồi lại hung hăng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/846873/chuong-184.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Chương 184: Đánh vậy là còn nhẹ 
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.