Cô ẵm Lệ Đình Trung vào phòng, thức thời không quấy rầy Lê Đình Tuấn. Lúc cô thay quần áo xong đã thấy đứa nhỏ vùi mặt vào gối ngủ say. Kiều Phương Hạ dùng khăn lau mặt cho Lệ Đình Trung, mơ hồ nghe thấy tiếng hai người kia nói chuyện.
“...Công ty sát nhập ở nước ngoài, chỉ có thể chiếm khoảng tám phần trăm số lượng trên thị trường, đối với chúng ta mà nói vô cùng bất lợi. Tốt nhất cậu vẫn nên đến trụ sở chính một chuyến đi”
“Bao giờ bọn họ khai trương?”
“Theo nguồn tin thì có thể trước Halloween. Khi đó nhu cầu tăng, sáu chi nhánh sẽ đồng loạt ra tay! Bọn họ không chỉ sao chép công thức rượu của chúng ta, còn trắng trợn nâng tay trên doanh nghiệp. Chỉ cần mấy thứ này đã đủ đả kích cho việc kinh doanh của chúng ta rồi!”
“Bọn họ hiện tại đã thành công trong việc mở rộng phương án?”
Lệ Đình Tuấn nhìn chằm chằm lịch được hiển thị bên dưới góc laptop, trầm giọng hỏi.
Vẫn chưa. Nhưng hoạt động marketing hiện tại đã chuẩn bị vô cùng tốt, khoảng cuối tháng sẽ bắt đầu chạy. Chúng ta cần sự giúp đỡ của Chu Tước”.
Lệ Đình Tuấn dùng ngón trỏ nhịp trên bàn gỗ, âm thanh cao thấp vô cùng có quy luật. Đây chính là biểu hiện anh đang cân nhắc. Ông Năm thấy đối phương không lên tiếng cũng chẳng vội vàng thúc giục. Qua hồi lâu, Lê Đình Tuấn mới trả lời.
“Đừng lo, tôi còn kế hoạch B”
Ông Năm luôn luôn tin tưởng năng lực Lê Đình Tuấn, thậm chí ở phương marketing cũng chưa từng nghi ngờ. Thế nhưng lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/846799/chuong-110.html