Có thể là vô tình, có thể là anh nhớ rõ đó là ngày sinh nhật của cô. Cô im lặng khóc cả đường, anh nhìn chằm chằm cô cả đường. Lúc sắp về đến nhà, anh hỏi cô: "Cô có biết ý nghĩa của hoa cát cánh là gì không?"
Kiều Phương Hạ không thích hoa nên không biết.
"Nó tượng trưng cho sự độc nhất vô nhị. Bất kỳ ai trên đời cũng đều độc nhất vô nhị, cô cũng vậy" Lê Đình Tuấn nói với cô.
Từ đó về sau, Kiều Phương Hạ vẫn luôn nhớ kỹ loài hoa này phù hợp với tên có một cách khó hiểu.
Mà cũng từ đó về sau, mỗi sinh nhật của cô, trong phòng đều có người mang một chùm hoa cát cánh lên.
Cô không thích hoa, nhưng duy nhất mỗi hoa cát cánh lại yêu thích không rời.
Cho tới bây giờ vẫn như thế.
"Mẹ quay về rồi, vậy tìm được người kia chưa?" Trước khi đi ngủ, Ninh Nguyệt bất thình Tình hỏi Kiều Phương Hạ một câu.
Kiều Phương Hạ ngồi trước bàn làm việc sửng sốt một hồi, nhìn Ninh Nguyệt một cái.
Cô lập tức đi tới bên giường, ôm Ninh Nguyệt vào trong lòng, nhẹ nhàng hôn lên mái tóc thơm mềm của cô bé rồi dịu dàng trả lời: "Bất kể tìm được hay không, con có mẹ là đủ rồi, không phải sao?"
"Dạ" Một hồi sau, Ninh Nguyệt khẽ trả lời.
Kiều Phương Hạ nghe ra được Ninh Nguyệt chỉ giả vờ không để ý. Nhưng không còn cách nào cả, hai mẹ con bọn họ đã sống nương tựa lẫn nhau lâu như vậy, không có người khác thì cũng được.
EQ và trí thông minh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/846769/chuong-80.html