*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiều Phương Hạ lập tức đi vào, vừa định nhẹ nhàng đánh thức Lệ Đình Trung thì giáo viên chủ nhiệm một bên thấy Kiều Phương Hạ tới đây, kéo cô sang một bên nhỏ giọng nói: “Buổi chiều cậu bé có chút sốt nhẹ, các cô mãi không tới đón cậu bé nên tôi đành phải cho uống một ít thuốc hạ sốt trước”
Kiều Phương Hạ sửng sốt: “Buổi sáng vẫn ổn, sao…
Có lẽ vào buổi chiều khi diễn ra hoạt động ngoại khóa, một số trẻ em chơi trò súng nước, cậu bé lại không mang theo quần áo thay đồ, giáo viên sinh hoạt đã không thay quần áo cho cậu bé trong thời gian dài nên đã bị lạnh” Giáo viên chủ nhiệm có chút áy náy trả lời “Nhưng uống thuốc xong đã đỡ hơn nhiều, tôi đo nhiệt độ cơ thể cho cậu bé ba lần không còn sốt cao nữa”
Kiều Phương Hạ thật cẩn thận đưa tay dò xét trán Lệ Đình Trung, quả thật là không còn sốt cao nữa “Cô giáo vất vả rồi”
Lệ Đình Trung uống thuốc xong ngủ rất say, Kiều Phương Hạ ôm cậu bé lên xe cũng không đánh thức cậu bé dậy.
Kiều Phương Hạ đưa cậu bé trở về khu chung cư Đông Thanh, vừa trở về khu chung cư phát hiện mất điện.
“Có chuyện gì vậy?” Cô hỏi nhân viên bảo vệ.
“Lúc năm giờ mạch điện bị hỏng hiệ giờ vẫn đang sửa chữa, chắc phải còn hơn nửa tiếng nữa mới xong. Cô phải tự mình đi lên rồi, thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/846738/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.