*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiều Phương Hạ sững người, không biết phải trả lời câu hỏi này như thế nào, hơn nữa trẻ con đánh nhau ở trường, lẽ ra nhà hiệu trưởng phải liên lạc với nhà họ Lệ chứ.
“Tôi chính là người nhà của bé” Cô suy nghĩ một chút rồi trả lời một cách mơ hồ.
Hiệu trưởng gật đầu nói tiếp: “Chuyện là thế này, Lệ Đình Trùng nhà chị ở sân tập thể dục vào giờ ra chơi bỗng nhiên đánh hai bạn cùng lớp, sau đó những bạn khác có chạy đến can ngăn nhưng cũng bị đánh. Bất kể lý do của việc này là gì, thì bé động tay đánh bạn trước cũng nên nói xin lôi.”
Kiều Phương Hạ liếc mắt nhìn xung quanh, ngoại trừ Đình Trung ra còn có sáu đứa trẻ khác.
Cô không khỏi nhíu mày: “Một đánh sáu? Các cô chắc chứ?”
“Thằng nhóc này không biết học được thủ đoạn độc địa ở đâu, hết móc mắt lại đá vào hạ bộ của bạn, thế thì một đánh sáu có gì mà lạ? Mắt con trai tôi suýt nữa bị chọc mù rồi đấy”
Người đàn ông hung dữ hét lên đầy giận dữ.
“Hơn nữa đây cũng không phải lần đầu. Con trai cô lúc nào cũng hầm hè rình đánh bạn thôi.”
Cũng không có gì quá ngạc nhiên, những chiêu thức này chắc chắn là do Lệ Đình Tuấn dạy cho Đình Trung, tấn công vào những bộ phận dễ bị tổn thương nhất.
Nhưng Kiều Phương Hạ tin răng, Đình Trung sẽ không vô duyên vô cớ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/846725/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.