*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông cụ ho khan vài tiếng, giọng nói khàn khàn trả lò “Đông Phương, con có từng nghĩ, con bé cũng là con gái của con không? Năm đó rõ ràng con biết An Phương Diệp là người thế nào, con còn để cô ta đưa Phương Hạ đến nhà họ Lệ, chuyện trở thành thế này, là con làm ba không đúng, không phải là lỗi của Phương Hạ”
“Lỗi của con? Khi Phương Hạ còn nhỏ ở trong nhà bắt nạt Diệp Ngọc thế nào ba không nhìn thấy sao? Con giữ lại nó là không công bằng với Diệp Ngọc và Vân Lan”
Ông cụ lại bắt đầu ho, giống như có thứ gì đó mắc ở cổ họng vậy.
Kiều Phương Hạ trực tiếp đẩy mạnh cửa đi vào, cửa lớn đụng vào tường, phát ra tiếng dội lớn, người bên trong đều bị tiếng động này dọa cho giật mình.
Kiều Đông Phương đứng dậy, vốn dĩ muốn phát tác, nhìn thấy là Kiều Phương Hạ mặt lạnh đi đến, lời đến bên miệng lại nuốt xuống.
Kiều Phương Hạ coi ông ta như không khí, đi đến bên giường ông cụ Kiều, đặt túi thuốc trong tay lên đầu giường ông ấy.
“Cháu vừa đến chỗ bạn lấy thuốc, kết hợp với thuốc hôm qua cháu mang từ nước ngoài về cho ông, hiệu quả sẽ càng tốt hơn. Lát nữa ông nội ăn xong rồi thử xem” Kiêu Phương Hạ nhìn màu đỏ tươi trong chiếc khăn tay mà ông cụ Kiều đang cầm, nhẹ giọng nói.
“Con làm gì có bạn trong nước?” Kiều Đông Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/250188/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.