Editor: Yulmi2704
Tình huống hiện tại chắc chắn sẽ nằm trong một trong ba “khoảnh khắc khó xử nhất” của Giản Ngôn.
Hạ Tu ngồi đối diện nhìn cô, lông mày khẽ nhíu lại, dường như đang chờ câu trả lời của cô.
Cảm giác của Giản Ngôn lúc này giống như bị thầy giáo phát cho một bài toán mà cô không biết làm, vừa lúng túng lại vừa quẫn bách.
“Cái này…” Cô không tự chủ ho khan hai tiếng, cúi đầu không nhìn anh: “Tôi cũng là nghe người khác nói, rồi lần trước lúc Đường tiên sinh mua quần áo cho bạn gái xong cũng đưa cho anh.”
Hạ Tu: “…”
“Còn có lần trước…” Giản Ngôn giơ tay lên khẽ gạt sợi tóc trên trán: “Tôi đi ăn với Lâm Trân cũng gặp hai người ở đó, lúc đó không phải anh ta cũng chọn bài Salut d’Amou để bày tỏ với anh sao?”
Hạ Tu: “…”
Tốt lắm Đường Chính, lúc đi học hãm hại anh thì thôi đi, bước chân vào xã hội cũng còn có thể bày trò hại anh nữa.
“Bây giờ toàn bộ trung tâm thương mại đều đang đồn…”
Lông mày Hạ Tu giật một cái: “Mộng Huyễn Y Thụ sao?”
“Ừ…” Hiện giờ Giản Ngôn vô cùng lo lắng, liệu bọn họ có bị trừ lương không đây.
“Được, tôi biết rồi.” Hạ Tu mỉm cười nhìn cô.
Giản Ngôn: “…”
“Chuyện này…”
“Đương nhiên tôi không thích đàn ông.” Giản Ngôn còn chưa nói hết đã bị Hạ Tu cắt ngang: “Tôi chẳng qua chỉ giúp Đường Chính giữ cái áo khoác dài kia cho bạn gái cậu ta thôi. Còn cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-the-gioi-cua-em/2162126/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.