*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Editor: Mèo 
Anh chàng lính canh dùng ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ nhìn Lâm Thanh An, đặc biệt nóng lòng giúp Lâm Thanh An đi gọi Bạc Tông. 
Dù sao loại người như tiểu đoàn trưởng của bọn họ, không phải ai cũng có can đảm theo đuổi. 
Lâm Thanh An buồn chán chờ đợi, dùng mũi chân vẽ vòng tròn trên đất, vẽ đến vòng thứ sáu cô ngẩng đầu. 
Người đàn ông với hào quang sau lưng đi về phía cô, Lâm Thanh An hơi híp mắt nhìn anh, trái tim đang rạo rực từ từ lắng xuống. 
Nhìn thấy Bạc Tông, cô lại có cảm giác không chân thật, móng tay khẽ cào lòng bàn tay, cảm thấy đau, cô nhìn anh mỉm cười. Thật may, không phải là mơ. 
Bạc Tông, chắc anh vừa mới huấn luyện xong, quân phục ướt đẫm, sợi tóc cũng mang theo chút mồ hôi. 
Nhìn Bạc Tông đi từng bước về phía cô, Lâm Thanh An xúc động muốn rơi nước mắt. 
Nỗi nhớ đến phát điên, gặp anh lại cuộn trào mãnh liệt.Cho đến bây giờ, Lâm Thanh An không phải là một người có thể tự kiềm chế bản thân mình, cô tuân theo đáy lòng, ôm chặt lấy Bạc Tông. 
Anh chàng canh gác nọ ngẩn người: "Cô nương này có lá gan thật lớn! Thần tượng, thần tượng!" 
Thấy Lâm Thanh An trước ngực mình, Bạc Tông cứng đờ, ngay sau đó một phen đẩy ra, thanh âm trầm thấp mang chút tức giận: "Cô gái này, xin hãy tự trọng!" 
Xùy, Lâm Thanh An bật cười, đúng là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-sang-nhu-bien-sao/1375321/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.