Tư Vũ Thần mỉm cười nhìn cô bé đang không ngừng lên xuống, hai mắt nhắm nghiền, đôi môi anh đào hé mở ư a rên rỉ, anh đưa tay đè lại vai cô.
“ Ngoan, lát vào phòng rồi chơi tiếp, được không?” Tư Vũ Thần nói từng chữ từng chữ một cho cô dễ hiểu. Đôi mắt nai tơ mơ màng nhìn anh chớp chớp, giọng nói ngọt lịm trong trẻo vang lên.
“ Vào phòng...tiếp tục?”
Tư Vũ Thần ha ha cười lớn, vuốt ve mái tóc lượn sóng đen mượt của cô “ Ừ Nhân Nhân nghe lời anh sẽ cho tiếp “
Nhân Nhân thành thật gật gật đầu “ Nghe lời “
Tư Vũ Thần giữ nguyên tư thế kết hợp của hai người, bế cô bé đứng dậy, liếc nhìn xung quanh, một cái khăn cũng không có, lại nhìn cô bé đang vòng tay ôm chặt cổ mình, thân thể đã bắt đầu run lên vì lạnh. Tư Vũ Thần nhanh chóng bước ra ngoài, mỗi một bước đi côn thịt thô to lại thúc mạnh vào khe huyệt nhỏ bé, mạnh mẽ dứt khoát đâm sâu vào trong, hai viên tròn tròn dưới cự vật theo quán tính hất về phía trước đập vào cặp mông trắng nõn tạo nên hai dấu đỏ ửng, tiếng thở dồn dập và tiếng rên dứt quãng vang vọng trong hành lang lạnh lẽo.
“ Ưm...a...a...a..” Nhân Nhân ngửa đầu miệng há to cố gắng hít thở, đột nhiên môi anh ập tới, ngấu nghiến cắn mút đôi môi mềm mại của cô, tìm kiếm đầu lưỡi ẩm ướt bên trong, khéo léo trêu trọc kéo về miệng mình, gắt gao hút lấy không buông.
Tư Vũ Thần xoay người dùng lưng đẩy cửa bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-ac-ma/205302/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.