Từ Chính Hiên nheo mắt đánh giá thân thể trần truồng trước mặt, làn da trắng hồng, hai bầu ngực đẫy đà căng tròn. Hắn giơ bàn tay chai sạn vuốt ve dọc theo đường cong uốn lượn mê người, tìm tới mảnh lông mao xanh rì, dùng ngón tay se se nhúm cỏ mượt mà, khẽ tắc lưỡi chậc chậc mấy cái.
" Ừ, nhìn qua hình như vẫn còn trinh, có điều phải khui thử mới biết "
Tiểu Uyển run cầm cập, liên tục lắc đầu, van xin " Chú Hiên...con xin chú..." Cô hi vọng hắn còn chút nhân tính tha cho hai cha con cô, từ nhỏ tới lớn vào những ngày lễ tết, ba luôn dẫn cô tới dập đầu hiếu kính với hắn, cô mong hắn niệm tình nghĩa bao nhiêu năm mà bỏ qua cho ba cô lần này.
Bất quá hành động kế đó của Từ Chính Hiên đã đẩy Tiểu Uyển vào vực sâu không đáy. Tiếng cầu khẩn nỉn non của Tiểu Uyển càng kích thích, mời gọi Từ Chính Hiên hung hăng chà đạp mình, không chút chần chờ, hắn rê ngón trỏ, thành thục tách ra hai bối thịt non nớt, chọc vào khe huyệt bé xíu ẩn núp bên trong.
" Á á ...."
Tiểu Uyển chưa kịp phản ứng, đã bị một cơn đau nhói đánh úp. Hai chân nhũn ra, phải dựa vào cô gái phía sau để chống đỡ cơ thể.
An Vũ thích thú quan sát tình huống hiện tại, người cô bắt đầu khô nóng, trải qua sự huấn luyện của Từ Chính Hiên, từ một cô gái ngây thơ chưa biết mùi đời, đến nay đã thành một người phụ nữ ham muốn nhục dục, những trận hành xác, đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-ac-ma/1281416/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.