Bên ngoài biệt thự.
Xe của Lâm gia đến rồi.
Kiều Ân vừa bước ra ngoài, điện thoại trong túi rung lên không ngừng, cô lấy điện thoại ra cúi đầu nhìn, liền dừng bước.
“Ân Ân, sao vậy?”
Ông Lâm luôn dõi theo nhất cử nhất động của cô, vừa thấy cô dừng lại liền quan tâm hỏi.
"Có cái gì quên lấy sao?"
"không có ạ."
Những gì cô muốn đều ở nơi khác.
Kiều Ân cất điện thoại vào túi, ngẩng đầu lên nhìn ông thương lượng:
“Ông nội, lát nữa con muốn ra ngoài một chút."
Ông Lâm vừa tìm thấy cô, chỉ ước gì có thể hái sao trên trời tặng cho cô, không chút nghĩ ngợi liền nói:
"Cháu muốn đi đâu? Ông gọi anh hai đưa cháu đi."
Sự không hài lòng thoáng qua trong mắt Lâm Vi Vi, cô ta xen vào:
"Ông ơi, lát nữa con có cuộc họp báo, anh hai hứa sẽ đưa con đến đó rồi."
Lâm Vi Vi, với tư cách là một cô gái xinh đẹp, nổi tiếng trong làng giải trí, đã đóng nhiều bộ phim truyền hình trước khi tốt nghiệp.
Cô ta rất nổi tiếng ở Bắc Kinh.
"Không thể để tài xế chở cháu đi được sao?"
Ông Lâm không tán thành việc cô ta gia nhập làng giải trí, địa vị của gia tộc họ Lâm không yêu cầu Lâm Vi Vi phải ló mặt ra ngoài. Nhưng Lâm Bách Điền và Tạ Giai Tuệ đều đồng ý, họ cho rằng ông Lâm là ông nội cứng rắn như vậy là không tốt, bọn trẻ được phép có chính kiến riêng của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chon-do-thi/2994919/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.