Anh hơi ngửa ra phía sau, nói:
''Em hay tới đây ăn à? Tôi thấy em và bà chủ rất thân thiết.''
Kiều Ân đang ăn món yêu thích của mình, tâm tình không tệ, vừa ăn vừa ngẩng đầu trả lời:
"Cũng không thường xuyên lắm, có thời gian sẽ đến ăn một bát. Thím Trần trước kia làm giúp việc ở nhà họ Trương, sau đó không làm nữa ra bày sạp nhỏ này.''
"Các món ăn của thím ấy là tươi ngon nhất, được chọn ở chợ mỗi buổi sáng, vệ sinh hơn một số nhà hàng nhiều.''
Vương Hạo Hiên lần đầu tiên nghe cô nói đến nhà bố mẹ nuôi.
Bỗng nhiên, cô buông đũa xuống căng thẳng nói:
''Anh ăn tiếp đi, tôi ra đây một chút!''
Nói xong, cô dậy đi về phía xe ba bánh.
Vương Hạo Hiên quay đầu lại mới nhìn thấy có mấy thanh niên mặc quần rách, mặt có vẻ hầm hố đang vây quanh chiếc xe ba bánh, nhặt tới nhặt lui với những món đặt trong rổ nhựa.
''Không phải hôm trước tôi đã đưa 200 nhân dân tệ rồi sao? Anh lại tiêu xài hết nữa à?''
Từ xa, Kiều Ân đã nghe thấy thanh âm đau lòng lại bất đắc dĩ của thím Trần.
Trong đám thanh niên, một cậu thanh niên đang trong giai đoạn dậy thì, giọng nói như vịt đực không kiên nhẫn trả lời:
''Có chút tiền đó tiêu hết rồi, mẹ cho con thêm chút nữa đi.''
''Không được!''
Thím Trần đập tay anh ta khi muốn cướp lấy ví, bảo vệ ví và nói:
"Số tiền này là tiền cho bố anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chon-do-thi/2994888/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.