Phụ huynh học sinh vẫn còn ở đây, ông cũng không tiện nói Trần Hi, chỉ có thể nhẫn nại ôn tồn hỏi Kiều Ân: 
"Kiều Ân, chiều hôm qua em gặp phải chuyện gì cấp bách?'' 
"Không sao, cứ nói cho thầy biết! Cô giáo thẩm đã đồng ý không so đo rồi, chỉ là sau này em không được tái phạm nữa.'' 
Thái độ ôn hòa của ông được thu gọn trong mắt Kiều Ân, trong lòng cực kỳ không có hứng thú. 
Rõ ràng Kiều Ân không xin nghỉ vô cớ vắng mặt, chủ nhiệm không truy cứu thì thôi, còn đi khắp nơi bảo vệ Kiều Ân! 
Kiều Thanh không biết từ đâu tiến vào, lặng lẽ siết chặt ngón tay, ánh mắt lóe lên che dấu ác ý trong mắt, bộ dạng bảo vệ Kiều Ân đứng ra nói chuyện: 
"Chị, chị cứ nói cho giáo viên biết đi." 
Ánh mắt của mọi người trong văn phòng đều rơi vào trên người cô ta. 
Kiều Ân híp mắt lại, trên mặt gợi lên một tia mỉa mai, hai tay đút túi hỏi ngược lại cô ta: 
"À, nếu không em giúp chị nói với giáo viên được không?" 
Khuôn mặt trắng hồng của Kiều Thanh tức giận đến đỏ bừng, cảm thấy Kiều Ân cố ý làm khó cô ta. Trong mắt như hình viên đạn, còn cắn môi bộ dạng bất đắc dĩ, nhẹ nhàng nói: 
"Chính là chạng vạng tối hôm qua... Chuyện chị vào đồn cảnh sát..." 
"Trong số người bị ngươi đánh có một người là cháu trai của cô Triệu, dù có thế nào đi nữa chị cũng không nên đánh người...'' 
Cô ta mím môi, bộ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chon-do-thi/2994876/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.