Biểu tình trên gương mặt xinh đẹp của Kiều Thanh có chút miễn cưỡng, quay về phía Trần Hi nở ra một nụ cười xấu hổ, dịu dàng nói:
"Chị có thể là không mang theo điện thoại trong người, nên vẫn chưa nghe máy.''
Thật ra chỉ có chính bản thân Kiều Thanh mới biết, Kiều Ân không phải là không nghe máy, mà là mỗi lần cô ta gọi tới đều cúp điện thoại không thèm nghe.
Kiều Thanh nắm chặt lòng bàn tay, không muốn nhìn thấy Trần Hi dùng ánh mắt thất vọng nhìn mình, cố gắng chống đỡ nói:
"Không sao đâu cô Trần, em sẽ gửi tin nhắn cho chị ấy qua, chị ấy thấy nhất định sẽ gọi lại ngay cho em.''
Vân Ly ở bên cạnh bất mãn:
"Chỉ có cô ấy có việc bận sao!''
Kiều Thanh định thần, rũ mắt nhắn tin cho Kiều Ân.
Chỉ chốc lát sau, Kiều Ân nhận được tin nhắn từ Kiều Thanh.
【Kiều Thanh: Chị, dù sao cô Trần cũng là giáo viên chủ nhiệm lớp em, lại là giáo viên xuất sắc của trường. Chị có thể nói với giáo viên chủ nhiệm rằng, không cần cô ấy phải xin lỗi chị không?】
【Kiều Thanh: Hôm nay cô Trần cũng không đến trường, chuyện này cô ấy không tiện nói nên em nói giúp cô ấy, chỉ có chị ra mặt mới giải quyết ổn thoả được. Cô ấy cũng không có ý xem thường chị, là do thành tích trước kia của chị quá kém, nên cô ấy mới hiểu lầm. 】
【Kiều Thanh: Chị đã thắng, không cần phải ép cô ấy cúi đầu trước chị. Cô ấy là giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chon-do-thi/2994838/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.