Người của Vương gia chỉ số thông minh đều cao, Vương Kỳ Thần cũng không ngoại lệ, tuổi còn nhỏ nhưng ngay cả súng mở ra cũng có thể lắp ráp lại, hiện tại nói mình không đeo được trâm cài, lừa ai!
Hết lần này tới lần khác lừa được Kiều Ân, Trạch Dương nhìn em gái mình đi qua, thanh âm ôn nhu hỏi:
"Em muốn đeo cái nào trước?''
Khuôn mặt trắng nấp của cô cách mình vài cm, tim Vương Kỳ Thần đập thình thịch, đỏ mặt bĩu môi, đưa tay ra, chọn trâm cài họa tiết mèo:
"Cái này.''
Kiều Ân cầm lấy trâm cài trong lòng bàn tay cậu đeo cho cậu, còn điều chỉnh vị trí cho cậu, cong khóe miệng:
"Được rồi.''
Còn giơ ngón tay cái lên, nói với cậu bé trên giường:
"Đẹp, thật sự rất đáng yêu!''
Vương Kỳ Thần mím môi, vẻ vui mừng hiện lên đuôi lông mày, quý trọng vuốt ve mèo con trên ngực mình, yêu vô quý cùng. Ánh mắt chớp chớp, sợ mình không xứng với mèo con, nhẹ giọng hỏi:
"Thật sao? Trông có thực sự hợp với em không?''
Kiều Ân một tay đút túi, cho cậu một ánh mắt khẳng định:
"Không tin em hỏi cậu của em xem.''
Vương Kỳ Thần đem lời nói của cô làm thánh chỉ, lập tức quay đầu hỏi cậu út mình:
"Cậu út, cháu đeo cái này đẹp không?''
Vương Hạo Hiên nhìn bộ dáng khoe khoang kia của Kỳ Thần, đôi mắt hẹp thâm thúy, híp lại một chút:
"Được rồi, lần sau thay quần áo, mặc một bộ khác sẽ càng đẹp hơn.''
"À."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chon-do-thi/2994817/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.