Tay nghề của Vương Hạo Hiên so với tưởng tượng của cô còn tốt hơn rất nhiều, nồi lẩu có mùi thịt bò nồng đậm, ớt được xào thơm kết hợp với hạt tiêu, phía trên nổi lên một lớp dầu đỏ nóng hổi, vừa nhìn đã biết là rất chuyên nghiệp.
Cô thử mùi vị, quả nhiên giống như cô nhìn thấy, hương vị chuẩn truyền thống.
Ăn xong, người đàn ông bên cạnh mở cho cô một lon trà thảo dược đặt bên cạnh cô.
"Uống chút nước."
Kiều Ân ăn lẩu cay, cầm cốc trà lạnh uống một nửa, đầu lưỡi nhất thời không còn cay như vậy nữa.
Kiều Ân thoả mãn tựa vào ghế không muốn động đậy, Trạch Dương và cô không khác nhau lắm, khuôn mặt trắng nõn đã đỏ bừng, thỏa mãn ngồi dựa lưng vào ghế ở, giơ ngón tay cái về phía người đàn ông bên cạnh Kiều Ân:
"Vương Hạo Hiên, tay nghề này của cậu có thể ra ngoài mở một quán lẩu được rồi.''
Kiều Ân cũng hứng thú, nghiêng đầu con ngươi ngăm đen chớp chớp:
"Tôi cũng cảm thấy thế.''
Nó thực sự là siêu ngon.
Ít nhất cô chưa từng ăn lẩu ngon như thế này.
Vương Hạo Hiên nghe thấy giọng nói khàn khàn của cô, đôi môi mỏng chợt nhếch lên, một bụng lời nói liền biến thành vài chữ.
"Để đến lúc đó xem.''
Cố Tam nghe vậy trợn tròn mắt, quả thực không biết vì sao Vương tổng lại đáp ứng câu nói đó.
Vương tổng một ngày còn chưa đủ bận sao, bởi vì Kiều tiểu thư một câu tùy tiện nói ra, anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chon-do-thi/2994812/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.