Chính Thẩm Thanh Thanh cũng không nghĩ tới, vẻ mặt ngây thơ đứng nghe bọn họ nhắc đến cái gì mà Seven, chốc lát lại là S, ngay cả cái này là thương hiệu gì cũng không rõ lắm.
Chỉ cần nghe họ nói chuyện, Thẩm Thanh Thanh cũng có một khái niệm mơ hồ trong tâm trí.
Đó chính là đồ của thương hiệu này rất đắt tiền, chiếc lắc tay trên tay cô ấy còn đắt hơn cả chiếc Kiều Thanh bị mất.
Cô ấy bỗng như được tiếp đủ sức mạnh trong nháy mắt.
Thắt lưng thẳng tắp.
Kiều Ân không muốn nói nhảm với Kiều Thanh, thờ ơ đi qua, nhìn nữ sinh sắc mặt trắng bệch nói:
"Kiều Thanh, xin lỗi đi.''
Kiều Thanh ngẩng đầu lên, đôi mắt chớp chớp khẽ động, cắn chặt môi.
Không phải cô ta đã xin lỗi rồi sao?
Kiều Ân nói vậy có nghĩa là gì?
Giống như nhìn ra cô ta đang suy nghĩ cái gì, cổ Kiều Ân hơi ngửa ra sau, rất lạnh lùng nói:
''Lời xin lỗi vừa rồi không tính, không ai dạy cô cách xin lỗi sao?''
"Từ đầu đến cuối ngay cả một câu xin lỗi cũng chưa từng nói đến, còn vu khống Thẩm Thanh Thanh đeo hàng giả. Bây giờ đã chứng minh cô ấy không đeo hàng giả, mà là do cô có mắt như mù nhận sai, cô nghĩ không nên thành tâm thành ý nói xin lỗi người khác?"
Kiều Thanh siết chặt ngón tay, lông mi đều khẽ run rẩy, còn muốn cứu vãn:
''Tôi chưa từng nói cô ấy đeo hàng giả..''
Kiều Ân không thích cô ta ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chon-do-thi/2994805/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.