Lê Xuyên xuống xe vào bên trong cổng nhà Ái Thương.
Nhìn thấy cô gái nhỏ đã đứng đợi bên ngoài, bước chân hắn gấp gáp đi đến nơi cô đứng.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Lời trong điện thoại em nói đùa đúng không?" Hắn lấy cánh tay Ái Thương mà chất vấn.
Ái Thương vẫn như cũ một biểu cảm lạnh nhạt nhìn hắn. Ánh mắt sâu thẳm lạnh nhạt giờ đây những lời cô sắp nói ra sẽ làm đau người cô thương nhiều thế nào.
"Tôi không thích đùa." Cô mỉm cười với hắn.
" Nếu tôi nói.... Tôi nhận được tiền người khác cho tôi để rời xa anh."
"Anh có tin không?"
Cách nói lạnh lùng xa cách như thể không còn tình cảm gì cho cả hai cả.
Giọt nước mắt chảy dài bên má lấp lánh như giọt thủy tinh trong suốt. Ái Thương nhìn hắn, giờ đây chỉ còn lại là đau khổ.
"Em nói gì vậy?"
" Đột nhiên em nói những lời này, anh làm sao tin được." Hắn tiến tới nắm lấy cánh tay cô.
" Sắp tới nhà này tôi cũng bán rồi cũng không ở thành phố này nữa."
" Nói tới đây anh hiểu rồi chứ."
Ái Thương nói cái thật cái không làm hắn rối rắm.
Khoảng thời gian hạnh phúc chỉ vừa qua vài ngày, cô ấy lại có động thái lạ lùng như vậy khiến hắn không thể tin được.
" Dù thế nào cũng sẽ không chia tay."
"Thương Thương em đừng nói gì nữa." Hắn phủ nhận những gì cô nói.
Ái Thương nhìn người đàn ông trước mặt này, anh ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chenh-lech/3723053/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.