Cô gái nhỏ lúc trước ngoan hiền như thế, bây giờ lại thay đổi muốn giận là giận, muốn thành người xa lạ với hắn.
Đêm hôm khuya vắng, hắn cố ý tấp vào nơi đây làm sao mà để cô về một mình chứ. Không thoả hiệp cùng hắn nhưng bắt buộc phải đưa cô về an toàn.
Xe dừng trước nhà, cô nhanh chóng xuống xe tạm biệt người đàn ông này. Không chút lưu luyến hay nhìn lại người kia mà một vọt vào nhà.
Lê Xuyên nhìn bóng lưng cô tay vô thức tạo nắm đấm.
Cả hai đêm trở đi gặp nhau cũng lạnh nhạt không nói câu gì.
Buổi sáng không khí mát mẻ, thời gian cũng còn sớm Ái Thương bước đi đến chỗ làm. Đang đi giữa chừng cơn mưa ập đến khiến bản thân không đỡ được.
Chân chạy nhanh đến chỗ trú mưa, mưa rơi không ngớt cũng không có người qua lại nhiều nữa.
Cô nhìn thời gian trên đồng hồ, còn sớm chưa tới giờ. Đang đứng trú mưa, người phụ nữ đang ẳm em nhỏ chạy đến trú.
Người phụ nữ có hơi lớn tuổi chị ta nhìn thấy cô cười nhẹ một cái, theo lệ cô cũng cúi đầu nhẹ đáp lại.
Chị ta đem ra hủ kẹo nhỏ đưa đến cho em bé một viên, tiện tay lại đưa cô một viên kẹo ăn.
Cả hai nói chuyện qua lại đợi hết cơn mưa, trong lúc nói chuyện ánh mắt Ái Thương trở nên mơ hồ không còn tập chung, có hơi buồn ngủ.
Đến khi cơn mưa đi qua thì bản thân đang nằm ở trên giường.
Cô đã ngất đi lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chenh-lech/3723048/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.